“TS Hoàng Ngọc Giao: Trung Quốc rất lo sợ việc đưa vấn đề Biển Đông ra quốc tế” plus 5 more |
- TS Hoàng Ngọc Giao: Trung Quốc rất lo sợ việc đưa vấn đề Biển Đông ra quốc tế
- CUỘC TẬP KÍCH NGOẠN MỤC ĐẠI SỨ QUÁN TRUNG CỘNG
- Các nhà hoạt động đáp trả phóng sự “Mặt trái của truyền thông mạng xã hội” của VTV
- GS Carl Thayer: MỸ SẼ KHÔNG ÉP TRUNG QUỐC RA KHỎI BÃI TƯ CHÍNH
- Trung Quốc toan tính gì tại Bãi Tư Chính? (Kỳ 1)
- Thủ tướng sơ suất
TS Hoàng Ngọc Giao: Trung Quốc rất lo sợ việc đưa vấn đề Biển Đông ra quốc tế Posted: 06 Aug 2019 12:50 PM PDT TS Hoàng Ngọc Giao, Viện trưởng Viện Nghiên cứu chính sách, pháp luật và phát triển cho rằng Trung Quốc có những lo sợ khi đưa vấn đề Biển Đông ra quốc tế. Ví dụ ở các hội nghị tại ASEAN, khi nhắc đến vấn đề Biển Đông thì Trung Quốc luôn đề nghị Mỹ và các nước không làm to, đồng thời cố gắng giảm nhẹ vấn đề Biển Đông, chạy chọt các thành viên ASEAN để tuyên bố chung không nhắc đến Trung Quốc... Vài tháng qua, nhóm tàu Hải Dương Địa Chất 8 (Haiyang Dizhi 8) của Trung Quốc đã thực hiện các hoạt động thăm dò phi pháp trong vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) và thềm lục địa Việt Nam ở khu vực phía nam Biển Đông. Là một chuyên gia luôn theo dõi kĩ tình hình trên Biển Đông, TS Hoàng Ngọc Giao đã chia sẻ với phóng viên báo điện tử Một Thế Giới về những hành động phi pháp của Trung Quốc thời gian qua. - Thưa ông, trong vài tháng nay, nhóm tàu khảo sát Hải Dương Địa chất 8 của Trung Quốc đã ngang nhiên vi phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Ông bình luận gì về hành động leo thang này của Trung Quốc, và vì sao lại là thời điểm này? - TS Hoàng Ngọc Giao: Hành động của Trung Quốc leo thang cực kỳ nghiêm trọng và thể hiện rõ dã tâm nhất quán là biến Biển Đông thành "ao nhà" của họ. Việc này là diễn biến tiếp theo của một chuỗi hành động từ khi họ bắt đầu xâm chiếm Hoàng Sa của chúng ta từ những năm 1954, 1974, 1988 và đến bây giờ. Những bước đi trước của họ là đặt chân lên các đảo ở bãi đá, các đảo nửa nổi nửa chìm, bước nữa là tôn tạo các đảo ở Trường Sa thành sân bay, kho tiếp liệu. Khi đã xây dựng được kho hậu cần ở đây thì họ bắt đầu tuyên bố quyền lịch sử của họ ở Biển Đông với đường 9 đoạn. Đây là bước tiếp theo nguy hiểm khẳng định dã tâm xâm chiếm biển của họ. Hiện nay họ đang xâm chiếm biển và thềm lục địa của Việt Nam. Theo Luật Biển, nguyên tắc cơ bản là đất thống trị biển, nghĩa là phần biển phụ thuộc rất nhiều vào diện tích đất liền tiếp giáp với không gian biển đó. Theo nguyên tắc này ta sẽ thấy một điều rất vô lý là phía nam đảo Hải Nam xuống Bãi Tư Chính khoảng 600 hải lý, còn từ phía bờ biển của Việt Nam ra phía ngoài của thềm lục địa chỉ hơn 200 hải lý. Chỉ riêng điều này đã thấy sự vô lý, vô pháp của Trung Quốc. Tôi nhấn mạnh rằng Trung Quốc đang xâm phạm chủ quyền, xâm phạm biển của Việt Nam chứ đây không phải là tranh chấp, vì khu vực này hoàn toàn thuộc về Việt Nam. - Trung Quốc cũng là thành viên của Công ước Luật Biển quốc tế 1982, như vậy, hành động của họ chà đạp lên chính công ước họ đã ký và luật pháp quốc tế? - Đúng vậy. Trung Quốc cũng là thành viên của Công ước này, nghĩa vụ của họ phải tuân thủ công ước những họ lại làm ngược lại, thậm chí chỉ diễn giải công ước theo hướng có lợi đối với họ. Tôi nhớ cách đây mấy năm, khi tàu thăm dò của Mỹ đi vào vùng biển gần với đảo Hải Nam nhưng vẫn nằm ở phía công hải nhưng Trung Quốc vẫn cho tàu ra xua đuổi và viện dẫn Công ước 1982. Hiện nay Trung Quốc viện dẫn quyền lịch sử, nhưng công ước không ghi nhận quyền này, và thậm chí Trung Quốc cũng không đủ cơ sở để chứng minh sự hiện diện của họ lâu đời ở đây. Ngay cả chính những bản đồ thời xưa của họ cũng chỉ ghi nhận lãnh thổ đến đảo Hải Nam mà thôi. Nếu lần này mà họ khẳng định được sự hiện diện của họ ở đây thì chúng ta có thể bị mất không gian quyền chủ quyền, ngư dân mất cơ hội làm nghề biển, mất các lợi ích về kinh tế khác như dầu khí… - Theo ông, hoạt động này của Trung Quốc trong vùng biển Việt Nam có phải nhằm mục đích tạo ra tình trạng mới, đó là sự tranh chấp ngay trong vùng biển hợp pháp của Việt Nam, gây sức ép để Việt Nam phải chấp nhận phương án khai thác chung của Trung Quốc? Nếu để Trung Quốc thực hiện được ý đồ này thì tình hình sẽ nguy hiểm thế nào, thưa ông? - Đây cũng là một khả năng. Họ vào đây nhằm mục đích thôn tính Biển Đông, đồng thời tìm mọi cách đẩy các đối tác ngoài khu vực đang làm ăn với chúng ta. Đồng thời, hiện nay họ cũng đang tạo sức ép trong quá trình đàm phán về Bộ Quy tắc ứng xử của các bên trên Biển Đông (COC) vẫn đang diễn ra, là không chấp nhận sự can thiệp của các nước khác ngoài khu vực. Việc này là thông điệp trắng trợn với các nước ngoài khu vực đang làm ăn tại đây, và các nước chưa làm ăn như Mỹ, Úc, Nhật… Mới đây, ngoại trưởng Úc Marise Payne, Ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo và Ngoại trưởng Nhật Bản Taro Kono đã cùng ra tuyên bố chung lên án hành vi ngày càng hung hăng của Trung Quốc ở Biển Đông. Ngoại trưởng ba nước này đã bày tỏ "quan ngại nghiêm trọng" đối với "các báo cáo đáng tin cậy về những hoạt động gây cản trở liên quan đến các dự án dầu khí có từ lâu đời" ở Biển Đông. - Vào ngày 19.7, Bộ Ngoại giao Việt Nam đã đưa ra tuyên bố lên án các hành động của Trung Quốc và đặc biệt đã kêu gọi "tất cả các bên liên quan và cộng đồng quốc tế" đóng góp vào việc duy trì trật tự, hòa bình và an ninh ở Biển Đông. Ông nhìn nhận điều này như thế nào? Dường như việc đưa vấn đề Biển Đông ra quốc tế là điều Trung Quốc rất không mong muốn? - Về phía quốc tế, một số nước có chung lợi ích đã thẳng thắn lên án hành động của Trung Quốc ở nhiều cấp độ như Mỹ, Úc… Đây là điều rất tốt. Tuy nhiên, ta không thể ngồi yên mà đợi quốc tế đến cứu chúng ta được, điều này rất nguy hiểm, mà ta phải rất chủ động. Trong việc đấu tranh ngoại giao, rất đáng mừng là tại Tại Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN lần thứ 52 (AMM-52) tổ chức tại Thái Lan, Phó thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh đã chỉ đích danh tàu khảo sát Hải Dương 8 của Trung Quốc được các tàu hải cảnh và dân binh hộ tống xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, tiến hành các hoạt động khảo sát trái phép. Vấn đề Biển Đông đã đưa vào tuyên bố chung, dù ít ỏi. Hành vi của Trung Quốc là mang tính xâm lược, đe dọa hòa bình và an ninh xâm lược. Chúng ta đủ căn cứ để đưa vụ việc ra Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc. Cũng có những ý kiến cho rằng Trung Quốc có quyền phủ quyết ở Liên Hợp Quốc, nhưng ta không nên sợ điều đó, ta chỉ cần cố gắng đưa vấn đề này vào chương trình nghị sự của Liên Hợp Quốc. Khi thảo luận tại Hội đồng Bảo an về hành vi của Trung Quốc đe dọa hòa bình và an ninh khu vực là ta đã có thắng lợi về mặt ngoại giao. Chúng ta không lo việc này sẽ gây ra chiến tranh với Trung Quốc, vì chúng ta đã đấu tranh ngoại giao hòa bình chứ không tấn công vũ trang Trung Quốc. Trong đấu tranh ngoại giao, việc ta khẳng định sự đúng đắn của chúng ta trên trường quốc tế là đã thắng lợi, chứ không hẳn là Liên Hợp Quốc phải ra một lệnh gì đó lên Trung Quốc thì mới thắng lợi. Ở ASEAN, khi nhắc đến vấn đề Biển Đông thì Bộ trưởng ngoại giao Trung Quốc luôn đề nghị Mỹ không làm to vấn đề này lên; đồng thời họ đã cố gắng giảm nhẹ vấn đề tại Biển Đông, chạy chọt các thành viên ASEAN để tuyên bố chung không nhắc đến Trung Quốc. Điều đó cho thấy phía Trung Quốc cũng có những lo sợ khi đưa vấn đề ra quốc tế. - Một biện pháp mà nhiều người đưa ra là khởi kiện Trung Quốc trước tòa án quốc tế. Quan điểm của ông về vấn đề này như thế nào? Theo ông, giải pháp nào để Việt Nam đấu tranh với Trung Quốc về vấn đề này trong thời gian tới? Chúng ta cần đưa hồ sơ vụ việc này ra tòa án quốc tế. Đồng thời xúc tiến ngoại giao tranh thủ sự ủng hộ của các nước khác. Ta cần gặp gỡ, thông báo về vấn đề này và vận động họ ủng hộ chúng ta. Khi chúng ta đưa ra tòa thường trực như trường hợp Philippines kiện Trung Quốc, dù phía Trung Quốc không tham gia nhưng việc tòa tuyên Philippines chiến thắng đã có rất nhiều lợi ích cho Philippies, đồng thời tạo ra được tiền lệ án. Đây là thắng lợi chứ không nhất thiết tòa phải cưỡng chế Trung Quốc, vì tòa này không thể cưỡng chế được. Bên cạnh đó, chúng ta cũng cần tập hợp những bằng chứng hung hăng, vi phạm của Trung Quốc gửi đến truyền thông quốc tế và Liên Hợp Quốc; đồng thời cần tăng cường hiện diện cảnh sát biển tại khu vực Trung Quốc đang quấy nhiễu, hỗ trợ tàu thép lớn cho ngư dân đánh cá. Ta càng nhún nhường thì Trung Quốc sẽ càng lấn tới. Chúng ta cần có những giải pháp mạnh mẽ, nếu không Trung Quốc sẽ tiếp tục leo thang. Ví dụ họ đưa giàn khoan xuống thì việc xua đuổi họ lại càng thêm khó khăn. - Xin cảm ơn ông! Trí Lâm (thực hiện) | ||||
CUỘC TẬP KÍCH NGOẠN MỤC ĐẠI SỨ QUÁN TRUNG CỘNG Posted: 06 Aug 2019 12:49 PM PDT Nguyễn Tường Thụy Cuộc biểu tình trưa nay, 6/8/2019 hoàn toàn bất ngờ. Việc tổ chức bí mật tới mức, chỉ có những người tham gia mới được biết. Tôi nhận được một cuộc gọi qua mạng của một người bạn với nội dung "trưa nay em không về được, lý do sẽ nói sau". Nghe xong, tôi cũng không hiểu điều bí mật ấy là gì. Cho đến khi những hình ảnh đầu tiên về cuộc biểu tình được đưa lên thì những người quan tâm đến vận mệnh của đất nước dạt dào cảm xúc. Thông tin về cuộc biểu tình được chia sẻ đến chóng mặt trên các trang mạng xã hội. Cuộc biểu tình diễn ra trong bối cảnh có thể nói nhà cầm quyền đã thành công trong việc đàn áp biểu tình, bằng đủ mọi cách kể cả đánh đập, cầm tù. Họ đã gạt nhân dân ra khỏi những vấn đề trọng đại của đất nước bằng lời ngụy biện không thể chấp nhận: "Đã có đảng và nhà nước lo". Từ những dân người vô cùng bức xúc trước mỗi hành động leo thang của Trung Cộng xâm phạm chủ quyền quốc gia, nay dù có được "bật đèn xanh", họ cũng không nghĩ đến chuyện biểu tình nữa. Biểu tình làm gì, khi phía cầm quyền muốn lợi dụng thì để, không hợp ý họ thì đàn áp. Có ý kiến cho rằng giữ nước mà để cộng sản vẫn cưỡi lên đầu mình thì việc gì phải cố. Và dù nhà cầm quyền để cho biểu tình hay đàn áp, thì họ vẫn bị coi là phản động. Tình hình Bãi Tư Chính căng thẳng suốt từ đầu tháng 7 và ngày càng căng thẳng hơn. Báo chí trong nước im tiếng, người ta phải nghe ngóng thông tin từ truyền thông ngoài nước. Từ khi Trung Cộng gây hấn ở bãi Tư Chính 2/7/2019, không có một lời kêu gọi biểu tình nào. Không ai nhắc đến chuyện biểu tình và họ thống nhất mang hàm ý thách thức: "cứ để cho đảng và nhà nước lo". * Vì vậy, cuộc biểu tình trưa nay tại Đại sứ quán Trung Cộng là hoàn toàn bất ngờ. Một cuộc biểu tình nhỏ với khoảng 10 người tham gia trong vòng 20 phút, từ 11 giờ đến 11 giờ 20 mang rất nhiều ý nghĩa. Phải căm thù Trung Cộng lắm, phải lo lắng cho vận mệnh của Tổ Quốc lắm thì những người biểu tình mới tạo nên được một sự kiện như vậy. Đây là cuộc biểu tình vô cùng hiếm hoi, diễn ra ngay trước cổng đại sứ quán Trung Cộng. Trong lịch sử biểu tình chống Trung Cộng, chỉ có 2 cuộc nổ ra trước đại sứ quán Trung Cộng tại Hà Nội là cuộc biểu tình ngày 9/12/2007 phản đối Trung Cộng thành lập thành phố Tam Sa và cuộc biểu tình ngày 11/5/2014 phản đối Trung Cộng đưa giàn khoan HD 981 vào vùng biển Việt Nam. Ngoài ra, với tất các cuộc biểu tình khác thì đại sứ quán Trung Cộng là một địa điểm cấm kỵ. Mỗi khi đoàn biểu tình đổ về 46 Hoàng Diệu đều bị chặn đứng bằng các hàng rào bằng sắt và bằng người. Vậy mà hôm nay, ngay trước cổng đại sứ quán giặc, những biểu ngữ, những tiếng thét vẫn vang lên vọng vào bên trong cổng 46 Hoàng Diệu để cho những tên cướp nước nghe thấy: - Đả đảo Trung Quốc xâm phạm bãi Tư Chính của Việt Nam - Trung Quốc cút khỏi thềm lục địa Việt Nam - Phản đối hữu hảo với giặc Tàu - Yêu cầu Chính phủ Việt Nam kiện Trung Quốc lên Tòa án Quốc tế. Cuộc biểu tình chấm dứt sau khi có sự can thiệp của công an xuất hiện khá muộn nhưng không có đàn áp bắt bớ. Có vẻ như nhà cầm quyền đang muốn lợi dụng những cuộc biểu tình tự phát vào thời điểm này. Nhưng với những người biểu tình có nhiều kinh nghiệm và hiểu rõ tâm địa nhà cầm quyền cộng sản thì "đèn xanh" chẳng có nghĩa lý gì đối với họ. Đây là cuộc biểu tình tuy ít người tham gia nhất nhưng bất ngờ nhất và nhiều ý nghĩa nhất. Việc ít người tham gia để đảm bảo yếu tố bí mật. Chỉ có bí mật mới có thể tấn công vào sào huyện của kẻ thù. Hy vọng rằng tới đây, sẽ có thêm những cuộc biểu tình được tổ chức theo kiểu này. Thông minh, táo bạo và bí mật, bất ngờ đã làm nên cuộc biểu tình tuyệt vời ngày hôm nay. Cảm ơn những người con ưu tú của đất nước. 6/8/2019 Ảnh: Biểu tình trước cửa Sứ quán Trung Cộng lúc 11h00 hôm nay (6/8/2019). | ||||
Các nhà hoạt động đáp trả phóng sự “Mặt trái của truyền thông mạng xã hội” của VTV Posted: 06 Aug 2019 12:48 PM PDT Cao Nguyên "Tôi thách thức các tổ Đảng, các báo đài cũng như VTV - Đài truyền hình Việt Nam chỉ ra bất kỳ một chi tiết nào từ các bài viết hay trả lời phỏng vấn của tôi sai sự thật, có nghĩa là xuyên tạc hay là kích động" - Đó là khẳng định của nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng sau khi Đài truyền hình Việt Nam (VTV) phát phóng sự dài hơn 30 phút mang tên "Đối diện: Mặt trái của truyền thông mạng xã hội". Không chỉ có nhà báo Phạm Chí Dũng bị nêu dích danh trong phóng sự này, còn có nhiều nhà hoạt động xã hội khác bị cáo buộc là sử dụng mạng xã hội để kích động biểu tình, xuyên tạc hay đưa tin giả nhằm tiến tới "xoá bỏ vai trò lãnh đạo của đảng Cộng Sản, lật đổ Chính quyền nhân dân". Cáo buộc "kích động biểu tình" Chương trình "Đối Mặt" được phát sóng lần đầu vào lúc 8 giờ 10 phút tối 30/7/2019 trên kênh VTV1 do nhà báo Đức Hoàng dẫn chương trình đã gây xôn xao dư luận trong vài ngày qua, mặc dù đài đã khéo kéo làm mờ mặt những người được nói đến nhưng không khó để nhận ra những nhà bất đồng chính kiến được đề cập. Phóng sự được làm theo phương cách phỏng vấn một chiều các quan chức chính quyền như Bí thư tỉnh uỷ Bình Thuận, Phó cục trưởng Cục an ninh mạng, Phó chủ nhiệm ban đối ngoại Quốc Hội, nguyên Viện trưởng viện Nghiên cứu chiến lược - Bộ Công An… và 2 người dân nhưng tuyệt nhiên không cho quyền những "đối tượng" bị cáo buộc kích động lên tiếng nói. Một người bị VTV1 đưa hình ảnh cá nhân vào phóng sự trên nhưng làm mờ nội dung băng rôn đang cầm và gạch chéo đỏ là nhà hoạt động Nguyễn Thúy Hạnh. Bà là người từng nhiều lần tham gia biểu tình chống Trung Quốc và đang điều hành một quỹ để giúp đỡ cho thân nhân các tù nhân lương tâm Việt Nam. Giọng của phát thanh viên bình luận khi đưa hình ảnh của bà Thúy Hạnh: "Những thông điệp đầy kích động, xuyên tạc, bóp méo sự thật này trên mạng xã hội đã khiến không ít người dân tin theo và từ đó thực hiện các hành vi gây rối, vi phạm pháp luật". Bà Hạnh, từ Hà Nội cho hay: "Đầu tiên, tôi thấy rằng họ rất hèn khi đưa hình ảnh rõ mặt tôi nhưng cái biểu ngữ của tôi có thông điệp chống Trung Quốc thì họ lại làm mờ đi. Họ đã cố tình bóp méo sự thật để bôi nhọ chúng tôi. Thứ hai là họ đổi trắng thay đen, lươn lẹo, dối trá nên không đáng chấp." Không những thế, phóng sự lần này của đài truyền hình quốc gia còn gạch chéo đỏ lên gương mặt của linh mục Nguyễn Đình Thục, người từng dẫn đầu đoàn Giáo dân Song Ngọc, Nghệ An đi nộp đơn khiếu kiện công ty Formosa, yêu cầu phải bồi thường thiệt hại và trả lại biển sạch cho người dân.
Ông nói với phóng viên RFA qua điện thoại như sau: "Cái trò bịa đặt vu khống là nghề của họ, bản chất của cộng sản là dối trá. Không phải bây giờ mà trước đây đã rất nhiều lần họ vu khống, không chỉ riêng tôi mà còn tất cả những ai đấu tranh cho quyền lợi của người dân hay là cho công lý sự thật, hoặc bất cứ một ai làm điều gì đó ảnh hưởng đến quyền lợi của người Cộng sản thì đều bị như vậy. Nên tôi cảm thấy việc này cũng bình thường lắm!" Về cáo buộc muốn "xóa bỏ sự lãnh đạo của đảng Cộng sản, lật đổ chính quyền nhân dân" bà Thúy Hạnh cho hay: "Họ thừa biết là cuộc biểu tình của chúng tôi vào lúc này là chưa thể thực hiện được điều ấy nhưng vẫn cố tình vu khống. Cũng có thể để họ có chút sợ hãi chăng?! Nhưng rõ ràng là một sự vu khống trắng trợn!" Còn linh mục Nguyễn Đình Thục thì thừa nhận, dù không ưa gì chế độ Cộng sản hiện nay vì nó đem lại nhiều bất công trong xã hội tuy nhiên những vụ việc mà ông giúp người dân đi đưa đơn khiếu kiện hay biểu tình phản đối công ty Formosa đều không nhằm mục đích "lật đổ chính quyền". Cáo buộc "tung tin giả" Một khía cạnh của "mặt trái mạng xã hội" được VTV chỉ ra là, một số Facebooker có tầm ảnh hưởng "liên tục viết bài cường điệu những hạn chế, khuyết điểm trong lãnh đạo, quản lí để khoét sâu vào xung đột lợi ích, làm chia rẻ xã hội, thực hiện diễn biến hoà bình, đòi lật đổ chế độ." Đi kèm những lời bình luận trên là hình ảnh trang Facebook cá nhân của một số nhà báo độc lập nổi bật hiện nay như Tiến sĩ Phạm Chí Dũng, anh Thái Văn Đường hay nhà báo Lê Trung Khoa từ Berlin, Đức. Đáp trả lại cáo buộc này, nhà báo Phạm Chí Dũng cho biết sẽ để ngỏ khả năng kiện đài VTV ra tòa. "Đây không phải là lần đầu tiên VTV đề cập đến tôi. Trước đây, một số lần họ cũng dùng những từ ngữ như xuyên tạc, kích động, nói xấu… Nhưng vấn đề tôi muốn nói là tất cả những lần báo chí nhà nước, cũng như VTV hay hệ thống Tuyên giáo đề cập tới tôi thì họ đều không chứng minh được bất kỳ một chi tiết nào về việc nói xấu, kích động hay xuyên tạc, ở đây có thể hiểu là nói sai sự thật.
Tôi thách thức các tổ đảng, các báo đài cũng như VTV - Đài truyền hình Việt Nam (THVN) chỉ ra bất kỳ một chi tiết nào từ các bài viết hay trả lời phỏng vấn của tôi sai sự thật, có nghĩa là xuyên tạc hay là kích động. Nếu như họ không chứng minh câu nói nào sai sự thật thì chính là họ đã vu khống tôi. Do vậy, tôi có thể kiện họ, tất nhiên là ở Việt Nam chứ không phải là án quốc tế. Tôi biết một khi ra tòa Việt Nam là rất khó khăn nhưng vẫn có thể tôi sẽ kiện họ ra tòa về việc này trong những năm sau chứ chưa nhất thiết là ngay tại thời điểm này." Nhà báo Lê Trung Khoa, chủ bút tờ Thời Báo, người theo sát và liên tục cập nhật thông tin nóng hỏi về vụ việc ông Trịnh Xuân Thanh bị mật vụ bắt cóc đưa về Việt Nam khẳng định với RFA: "Từ trước đến nay, khi đăng bất kỳ bản tin nào về vấn đề chính trị, xã hội, văn hóa ra thì chúng tôi đều có dẫn nguồn kiểm chứng. Mọi người có thể tự truy cập vào các trang web đó để tự kiểm chứng. Ở Việt Nam, truyền thông trong nước với hơn 800 tờ báo và các đài truyền hình đều nằm dưới sự quản lý và giám sát của đảng Cộng sản Việt Nam. Chính vì vậy họ chỉ đưa thông tin phục vụ cho Đảng Cộng sản chứ không phải phục vụ cho nhân dân. Những thông tin mà chúng tôi đưa ra là rất mới và lạ đối với người dân trong nước, kể cả một số người Việt Nam ở nước ngoài. Đó có thể là nguyên nhân mà chúng tôi bị cáo buộc là đưa tin giả nhưng thực tế thế thông tin của chúng tôi đều có nguồn gốc và kiểm chứng. Ông Võ Văn Thưởng - Trưởng ban Tuyên giáo Việt Nam đánh giá rất cao giá trị thông tin mà chúng tôi đưa ra hiện nay đã tiếp cận được rất nhiều người. Việc họ dùng VTV1 là cơ quan truyền thông lớn nhất của Việt Nam để đưa chúng tôi lên như vậy vô hình chung lại để cho càng nhiều người Việt Nam biết đến chúng tôi". Một điều nữa là họ đưa hình ảnh trang cá nhân của tôi lên trên phóng sự và dùng gạch chéo đỏ. Đó là một cách làm thường thấy của lực lượng dư luận viên, nó cũng khẳng định thêm về chất lượng truyền thông của Đài truyền hình Việt Nam các cơ quan tuyên truyền của đảng đã đã xuống cấp một cách rất nghiêm trọng." Sau những thông tin dồn dập về ông Trịnh Xuân Thanh được chủ bút thoibao.de đăng tải, ông Khoa vẫn chưa được cấp hộ chiếu Việt Nam bị hết hạn và còn có người nhắn tin dọa giết và giờ là "Đối Mặt". Phóng viên Đài Á Châu Tự Do nhiều lần gọi điện thoại cho nhà báo Đỗ Đức Hoàng, người lên kịch bản và dẫn chương trình của phóng sự nêu trên nhưng không có người bắt máy. Phóng sự VTV liên quan gì tới tình hình ở Bãi Tư Chính? Báo chí trong nước nhiều ngày qua liên tục đưa tin với nội dung lên án hành vi của các tàu thăm dò dầu khí Bắc Kinh đang xâm phạm chủ quyền biển của Việt Nam. Điều đó khiến nhiều người quan sát chính trị cho rằng Hà Nội đang muốn "bật đèn xanh" cho các cuộc biểu tình chống Trung Quốc như vụ giàn khoan HD 981 diễn ra 5 năm trước. Tuy nhiên, phóng sự được làm công phu gần đây lại cáo buộc người biểu tình "nhận tiền để thực hiện hành vi gây rối". Giải thích về hiện tượng này, ông Lê Trung Khoa nhận xét: "Tôi thấy hai sự việc trên có thể liên quan tới nhau. Thông tin về vụ việc Bãi Tư Chính đầu tiên được các đài quốc tế như VOA, RFA và nhiều trang báo độc lập khác ở nước ngoài đưa tin từ rất sớm. Sau đó, một thời gian rất dài truyền thông Việt Nam hoàn toàn im lặng cho đến khi sự việc đã quá nóng rồi thì Việt Nam mới có phát biểu dè dặt và chỉ nói rằng là tàu nước ngoài mà thôi. Dường như có sức ép nào đó trong đảng, trong các cơ quan cầm quyền trong nước họ không thể chịu đựng được sự im lặng như vậy vì sự xâm phạm chủ quyền biển đảo của Trung Quốc là rất trắng trợn. Cộng với việc ngay sau đó bộ Ngoại giao Mỹ đã ra thông cáo rằng nước lớn như Trung Quốc bắt nạt nước nhỏ như Việt Nam, thì khi đấy báo chí trong nước mới được phép đưa thông tin này một cách thoải mái hơn. Điều thứ hai là trong nội bộ đảng Cộng sản Việt Nam được chia thành nhiều trường phái khác nhau. Có thể có những người muốn mở rộng hợp tác với các nước phương tây hoặc Mỹ. Quân đội Mỹ cho tàu sân bay vào cảng Đà Nẵng trong thời gian vừa qua. Đó thể hiện sự xích lại về phía Mỹ. Ngược lại ở phía Bắc thì có thể thấy ông Nguyễn Phú Trọng và những người theo phe ông ta có thể nói rằng thuộc phe thủ cựu thì họ vẫn rất thân thiết với Trung Quốc, vẫn cử cán bộ sang Trung Quốc để học tập, vẫn có những hiệp định ký với nhau một cách rất mờ ám mà không biết cụ thể hợp tác đó là những gì, có lợi hay là có hại cho đất nước. Chính vì vậy, tôi nghĩ rằng trong nước hiện nay có những sự giằng co với nhau giữa thời kỳ có thể nói nhập ngoạng. Đó có thể lý giải vì sao khi Trung Quốc xâm phạm chủ quyền biển đảo Việt Nam mà Việt Nam lại không phản ứng ngay." Nhà báo Phạm Chí Dũng lại cho rằng phóng sự của VTV lần này làm xấu hình ảnh của đảng Cộng sản trong mắt Hoa Kỳ: "Hai việc đó khá mâu thuẫn với nhau vì rõ ràng là vào thời điểm này khi chính quyền Việt Nam đang rất cô độc trên trường quốc tế, gần như không có bất kỳ một quốc gia nào ủng hộ Việt Nam, chỉ có Mỹ lên tiếng một cách gián tiếp thôi. Thế thì chính quyền Việt Nam hiện nay đang rất cần sự hỗ trợ không chỉ của cộng đồng quốc tế mà từ dân chúng trong nước. Nhưng thực ra người dân đã bị chính quyền "bỏ quên" từ lâu rồi, không những bỏ quên mà trong những lần đấu tranh tự phát như là biểu tình chống Trung Quốc trước đây đều bị chính quyền đàn áp dã man. Bây giờ người dân chán rồi và cho rằng nếu đảng và Nhà nước muốn lo thì cứ lo và họ không đi biểu tình nữa. Chính quyền đang cần có biểu tình hoặc là sự biểu thị gì đó từ dân chúng. Trong khi đó, những kênh báo đảng như là đài THVN lên tiếng cáo buộc những tiếng nói bất đồng như thế này thì rất mâu thuẫn ăn với ý muốn của đảng hiện nay là là kêu gọi dân chúng ủng hộ đảng. Mặt khác, tôi còn có thể hiểu ra một ý kiến khác là hiện nay tình hình ngân sách đang rất khó khăn, cho nên đài THVN cần phải dựng ra một chương trình gọi là đối diện để kiếm tiền. Cũng giống như là công an, an ninh của Bộ công an và công an các tỉnh thành rất hay theo dõi những người bất đồng chính kiến, và mỗi người bất đồng chính kiến hay là mỗi tổ chức xã hội dân sự đều là một dự án của họ và đều lấy tiền từ ngân sách. Tôi hiểu rất có thể là đài THVN - VTV cũng đang muốn kiếm tiền từ dự án đấu tranh với các quan điểm luận điểm bị coi là phản động. Cần phải nói thêm một điều nữa là Nguyễn Phú Trọng đã hồi phục sức khỏe, rất có thể sẽ tiến hành một chuyến đi Hoa Kỳ gặp tổng thống Trump vào khoảng tháng 9 hoặc tháng 10. Trong bối cảnh Việt Nam đang rất đơn độc trong vụ việc Bãi Tư Chính thì việc VTV có một chương trình Đối Diện đề cập luôn cả các đài tiếng nói Hoa Kỳ VOA và RFA, nói rằng những đài này xuyên tạc thì chính VTV đang phá đám chuyến đi của Nguyễn Phú Trọng trong thời gian sắp tới. Việc đài THVN tự nhiên lại đưa ra một chương trình mà tôi cho là là rất trái khoáy như thế này chỉ làm xấu đi hình ảnh của Nguyễn Phú Trọng và và tổn thương nghiêm trọng đến quan hệ Việt - Mỹ đang trên đà có một chút phục hồi." Trước đây, không chỉ đài THVN - VTV mà còn rất nhiều tờ báo nhà nước Việt Nam đăng tải các phóng sự hay bài viết với luận điểm tương tự, họ cho rằng những người dân nhận tiền từ 300 ngàn đến 500 ngàn đồng để đi biểu tình. Hoặc cáo buộc "có bàn tay" của đảng Việt Tân đứng sau các cuộc biểu tình chống Trung Quốc hay phản đối luật Đặc khu, đồng thời cảnh báo người dân và khách du lịch không được tham gia "tụ tập đông". Phóng sự lần này của VTV được tung ra sau khi Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc thăm đài THVN hôm 10/7 và cho rằng đài này phải thể hiện giá trị cốt lỗi là "đấu tranh lại tin xuyên tạc, tin giả, tin xấu, tin độc". Đài truyền hình VTV trong quá khứ từng bị chính quyền Việt Nam phạt nhiều lần vì phát tán tin sai sự thật. Hồi tháng 5/2016, phóng sự "Chổi quét rau" của đài này bị tố là dàn dựng một số cảnh quay, bị Cục phát thanh truyền hình ra quyết định xử phạt 50 triệu đồng và phải cải chính xin lỗi. Trước đó, vào tháng 12/2014, VTV cũng bị phạt 2 lần tổng cộng 14 triệu vì đưa thông tin sai sự thật. Các bản tin thời sự của đài VTV về những nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền bị chính quyền Việt Nam bắt giữ và kết án nhiều năm qua cũng bị các những người bất đồng chính kiến cáo buộc là đưa thông tin một chiều, dàn dựng. https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/activists-reation-to-vtv-report-08032019143926.html?fbclid=IwAR1Bs4BZBnRhSAo0ee85v6MnryuPwTCrGD4k_fbyiPSjlA0lljIhOjyLDxYrfa.org | ||||
GS Carl Thayer: MỸ SẼ KHÔNG ÉP TRUNG QUỐC RA KHỎI BÃI TƯ CHÍNH Posted: 06 Aug 2019 12:47 PM PDT VOA 06/08/2019
Trong lúc Việt Nam đang vận động sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế trong vụ đối đầu với Bắc Kinh ở Bãi Tư Chính trên Biển Đông thì Giáo sư Carl Thayer của Học Viện Quốc phòng Úc nhận định rằng Mỹ sẽ không can thiệp vào vụ tranh chấp này. Cho tới thời điểm này, Mỹ là nước duy nhất lên tiếng chỉ trích Trung Quốc "bắt nạt" Việt Nam về hoạt động khai thác dầu khí ở Biển Đông ngay sau khi Hà Nội lên tiếng cáo buộc Bắc Kinh xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của mình hôm 19/7. Tin cho hay Trung Quốc đã cử một tàu khảo sát được nhiều tàu hải cảnh hộ tống tới khu vực Bãi Tư Chính từ ngày 3/7 và Bộ Ngoại giao ở Hà Nội trong những tuần qua liên tiếp kêu gọi Trung Quốc hãy rút các tàu đó ra khỏi khu vực này. Ngoài Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, một số các quan chức cấp cao trong chính phủ và quốc hội Mỹ đã lên án hành động của Trung Quốc trên Biển Đông, và bày tỏ ủng hộ đối với Việt Nam giữa lúc vụ đối đầu tại Bãi Tư Chính tiếp diễn. Trong lúc Ngoại trưởng Mỹ Mike Pompeo tới Úc tham dự diễn đàn an ninh thường niên giữa Mỹ và Úc, "việc lên án Trung Quốc đã được đưa ra," theo GS Thayer, người từng là thành viên cao cấp của Viện nghiên cứu an ninh châu Á-Thái Bình Dương của Bộ Quốc phòng Mỹ ở Hawaii. Cũng tại Úc hôm 4/8, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Mark Esper cũng lên tiếng chỉ trích Trung Quốc gây bất ổn khu vực Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương. Mặc dù vậy, theo GS Thayer, "Mỹ dưới thời (Tổng thống) Trump sẽ không ép (tàu) Trung Quốc phải ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam." Theo giải thích của Giáo sư Thayer, ngoài các đồng minh của Mỹ trong khu vực, như Thái Lan và Philippines, thì Mỹ sẽ không hành động để can thiệp. Tại Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN ở Bangkok vừa kết thúc cuối tuần qua, Phó thủ tướng-Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh đã tố cáo Trung Quốc vi phạm quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam ở Biển Đông. Bất chấp những nỗ lực của Việt Nam tìm cách đưa vấn đề Biển Đông ra hội nghị nhưng thông cáo chung của ASEAN, theo GS Thayer, chỉ có hai đoạn nói về Biển Đông - đoạn đầu nói về những tiến bộ đạt được với Trung Quốc và đoạn còn lại nói về những vấn đề nghiêm trọng nhưng không cho biết đó là những vấn đề gì. Cho đến hôm 5/8, phó chủ tịch Ủy ban Châu Âu Federica Mogherini, người đang có chuyến thăm tại Việt Nam, đã lên tiếng khẳng định quan điểm của EU ủng hộ "đảm bảo tự do hàng hải, hàng không vì lợi ích của các nước, các bên cần phải tuân thủ luật pháp quốc tế" sau khi Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân nêu vấn đề căng thẳng Biển Đông trong cuộc gặp với đại diện cấp cao của EU tại Hà Nội. "Tôi nghĩ rằng Việt Nam đã phải thất vọng về phản ứng của cộng đồng quốc tế trừ Hoa Kỳ," GS Thayer nhận định và cho biết rằng đại sứ Việt Nam tại Úc đã bày tỏ lo ngại về việc báo chí ở Úc không đăng tải thông tin về sự việc và không có bình luận gì từ phía chính phủ Úc. GS Thayer cho rằng điều quan trọng đối với Việt Nam lúc này là khi Tổng bí thư-Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng tới thăm Washington trong thời gian tới trong năm nay, "liệu Việt Nam và Mỹ có nâng mối quan hệ lên tầm đối tác chiến lược hay không? Và liệu Việt Nam sẽ làm điều đó vì áp lực từ Trung Quốc hay không?" Việt Nam đang muốn bảo vệ chủ quyền và các lợi ích hàng hải của mình trong Biển Đông, trong khi Hoa Kỳ đang tìm cách kiềm hãm cao vọng bành trướng của Trung Quốc trong khu vực, thách thức vị thế cường quốc số 1 của họ. Dù mối quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ đã nồng ấm lên trong những năm gần đây nhưng 2 quốc gia cựu thù mới chỉ dừng ở mức quan hệ đối tác toàn diện. Theo ông Thayer, Việt Nam đang bị thúc ép để tiếp nhận một hàng không mẫu hạm của Mỹ cập cảng Tiên Sa trong năm nay. Năm ngoái, tàu sân bay USS Carl Vinson lần đầu tiên cập cảng ở Đà Nẵng, đánh đi tín hiệu về sự hiện diện của Mỹ nhiều hơn trên khu vực Biển Đông. Trung Quốc 'leo thang' Vụ đụng độ đang diễn ra được coi là tranh chấp căng thẳng nhất giữa Việt Nam và Trung Quốc trên Biển Đông kể từ năm 2014, khi Bắc Kinh đưa tàu Hải Dương 981 vào khu vực mà Hà Nội nói là vùng đặc quyền kinh tế của mình, làm bùng nổ nhiều cuộc biểu tình trong và ngoài nước chống lại hành động của Trung Quốc. GS Thayer, người chuyên nghiên cứu về Việt Nam, cho VOA biết hôm 5/8 rằng có tới 80 tàu Trung Quốc tại Bãi Tư Chính, nơi tàu Hải Dương 8 của Trung Quốc đang tiến hành các hoạt động khảo sát trong khu vực mà Việt Nam nói là vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của mình. Ông Thayer cho biết thông tin mà ông có được là từ một phóng viên của Thông Tấn Xã Việt Nam. Truyền thông trong nước không đăng thông tin về việc Trung Quốc điều thêm hàng chục tàu tới khu vực Bãi Tư Chính để hộ tống tàu Hải Dương 8. GS Thayer nói ông không mấy ngạc nhiên về con số 80 tàu của Trung Quốc đang hiện diện ở đây bởi vì vào năm 2014, khi Trung Quốc đưa dàn khoan Hải Dương 981 vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, cũng đã có đến hơn 100 tàu của họ được điều đến khu vực đó.Cách đây hơn 1 tuần, Việt Nam thông báo gia hạn thời gian hoạt động của dàn khoan Hakuryu 5 tại Lô 06.1 ở Bể Nam Côn Sơn của Bãi Tư Chính đến ngày 15/9. Một số nguồn tin cho hay Bắc Kinh đã yêu cầu Hà Nội rút giàn khoan ở khu vực này đi và đổi lại, Trung Quốc sẽ rút các tàu của họ. Nhưng Việt Nam bác bỏ đề nghị này. Trước đó hôm 1/8, theo giáo sư danh dự của Đại học New South Wales, Trung Quốc đã sử dụng vòi rồng công suất cao và có các hành xử nguy hiểm tại Bãi Tư Chính nhằm ngăn cản các hoạt động khai thác dầu khí của Việt Nam tại lô 06.1. Ông Thayer trích dẫn thông tin chính thức của Việt Nam được truyền bá qua các bản tin giấy cho biết 35 tàu của Trung Quốc đã được xác định tại khu vực này nhưng không biết vào ngày nào. "Một trong những điều họ vẫn chưa làm mà họ đã làm hồi năm 2014 là đưa các phóng viên nước ngoài lên tàu hải cảnh để ghi nhận về vụ việc," GS Thayer cho rằng đó là điều Việt Nam nên làm vào lúc này. | ||||
Trung Quốc toan tính gì tại Bãi Tư Chính? (Kỳ 1) Posted: 06 Aug 2019 12:46 PM PDT Thế Giới & Việt Nam
Bình luận trên trang Maritime Issues, chuyên gia Swee Lean Collin Koh thuộc Học viện Chiến lược và Quốc phòng Singapore cho rằng, nếu không có một phản ứng cứng rắn từ cộng đồng quốc tế đối với các hành động của Trung Quốc tại Bãi Tư Chính (Vanguard Bank), các vụ việc tương tự sẽ còn lặp lại.• Chuyên gia Swee Lean Collin Koh phân tích, lý do đơn giản là Bắc Kinh rất hào hứng nhận ra rằng các hành động cưỡng ép của họ đã mang lại những hiệu quả nhất định. Từ đó, điều này sẽ trở thành động lực không chỉ cho Trung Quốc mà còn là các nước khác trong và ngoài khu vực đang nhen nhóm ý định bình thường hóa các hành vi cưỡng ép trở thành bộ công cụ tiêu chuẩn trong cách hành xử quốc gia khi mà lẽ phải "sẽ thuộc về kẻ mạnh". Trung Quốc đã phớt lờ PCA Va chạm đang diễn ra hiện nay giữa Trung Quốc và Việt Nam trên Biển Đông vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc. Việc Hà Nội công khai yêu cầu Bắc Kinh rút tàu, bao gồm cả tàu HD08 (Haiyang Dizhi 08) ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế của mình cho thấy Việt Nam đang thể hiện và duy trì lập trường khá cứng rắn đối với Trung Quốc. Thêm vào đó, Bộ Ngoại giao Mỹ gần đây cũng tuyên bố phê phán việc Trung Quốc có các hành vi leo thang, làm phương hại đến các hoạt động khai thác năng lượng của các quốc gia trong khu vực. Hành vi của Trung Quốc là khá khó hiểu với nhiều người: Tại sao Trung Quốc lại tiến hành một hoạt động bất hợp pháp như thế trên vùng biển của Việt Nam cũng như cản trở các hoạt động khai thác năng lượng hợp pháp của Malaysia tại bãi Luconia khu vực Sarawwak? Thế nhưng, Tuyên bố sau cuộc Cuộc gặp giữa các Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN tại Bangkok gần đây thể hiện sự kiềm chế liên quan tới vấn đề Biển Đông khi không nhắc đến việc Bắc Kinh tiếp tục quân sự hóa khu vực tranh chấp. Từ thực tế này, dư luận đặt ra câu hỏi: nếu Trung Quốc thành công trong việc phổ biến luận điệu của mình về việc tình hình Biển Đông đang hoàn toàn hòa bình và ổn định, nước này sẽ không vấp phải bất kỳ can thiệp nào từ phía bên ngoài. Liệu rằng va chạm tại bãi Tư Chính sẽ có khả năng đảo lộn ưu thế này của Bắc Kinh hay không? Để có thể hiểu hành động của Bắc Kinh cần quay lại tìm hiểu các vấn đề cốt lõi nhất trong yêu sách mà nước này đưa ra. Bãi Tư Chính (Vanguard Bank) nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, nhưng đồng thời cũng nằm trong đường yêu sách 9 đoạn do Trung Quốc tự vạch ra. Rõ ràng, Phán quyết của Tòa Trọng tài Thường trực (PCA) vào ngày 12/7/2016 với nội dung vô hiệu hóa yêu sách đường 9 đoạn đã không hề có bất kỳ tác dụng nào tới các tính toán của Trung Quốc về các bước đi trên Biển Đông. Vì thế, không giống với nhiều bình luận trước đây về vấn đề này, va chạm tại Bãi Tư Chính đã chỉ ra rằng chính sách của Trung Quốc không hề bị Phán quyết tác động. Bắc Kinh vừa không công nhận vừa không tuân thủ Phán quyết của Tòa Trọng tài Thường trực... Lý lẽ của Bắc Kinh Trung Quốc vẫn duy trì lập luận rằng các hoạt động năng lượng mà các bên yêu sách thực hiện trong phạm vi đường 9 đoạn - bao gồm bãi Tư Chính và Bãi cạn Luconia- là bất hợp pháp bởi các khu vực này được coi là nằm trong vùng nước tranh chấp, bất chấp nội dung của đường 9 đoạn đã bị vô hiệu hóa từ ba năm trước. Tuy nhiên, theo các điều khoản của Công ước Liên hợp quốc về Luật biển năm 1982 (UNCLOS 1982) - bộ luật hình thành nên các nguyên tắc cơ bản của trật tự luật pháp trên biển và đồng thời là văn kiện Bắc Kinh vẫn liên tục tuyên bố là mình tuân thủ - các quốc gia ven biển như Việt Nam đang thực thi quyền chủ quyền hợp pháp trong vùng đặc quyền kinh tế của mình. Nhưng cách thức diễn giải của Bắc Kinh đằng sau các động thái gần đây của nước này sẽ luôn kèm theo nhân tố về bài học cho các bên liên quan - nhân tố mang tính động lực đối với các động thái của Bắc Kinh - thậm chí đó là các động thái sử dụng hoặc đe dọa sử dụng vũ lực, nó sẽ vẫn được diễn giải là phản ứng đối với sự kích động của các bên khác. Trong trường hợp này, Trung Quốc sẽ giải thích hành động vi phạm của họ ở Bãi Tư Chính là "nhằm đáp lại các hoạt động dầu khí của Việt Nam trong khu vực". Thông điệp đằng sau hành động của Trung Quốc tại Bãi Tư Chính không gì ngoài sự mập mờ: Sẽ không ai theo đuổi các hoạt động khảo sát và khai thác nguồn năng lượng tại các "vùng biển tranh chấp", và bất chấp việc liệu Bắc Kinh có tiến hành các hoạt động tương tự hay không. Nói cách khác: Trung Quốc cho rằng, nếu họ không chạm vào các nguồn tài nguyên này, các nước khác cũng không thể làm điều đó. Điều này đồng nghĩa với cái gọi là "đảm bảo sự từ chối lẫn nhau" đối với quyền sử dụng các nguồn tài nguyên. Toan tính của Bắc Kinh Bắc Kinh có thể đã đánh giá một vài nhân tố có thể cho phép nước này mở rộng việc sử dụng các hành vi áp đặt để đạt được mục tiêu trên Biển Đông. Nhân tố đầu tiên sẽ là việc kích hoạt bộ phận thuộc các tiền đồn trên Trường Sa để cung cấp cơ sở cho các hành vi cưỡng chế khác. Nhân tố thứ hai là đánh giá của Trung Quốc về việc các nước Đông Nam Á sẽ không cố gắng công khai hóa các hành vi cưỡng ép trên biển của họ do không muốn "đâm đầu vào đá", đặc biệt khi ASEAN và Bắc Kinh gần đây đã công nhận việc có những tiến triển tích cực đối với Bộ Quy tắc ứng xử ở Biển Đông (COC), đó còn chưa kể đến việc hai bên đã đạt được một vài thành tựu mang tính biểu tượng về mặt chính trị từ lễ khai mạc cuộc tập trận chung trên biển ASEAN - Trung Quốc vào tháng 8 năm ngoái. Cuối cùng, nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra, Trung Quốc tin rằng họ có lối thoát rất đơn giản khi tái sử dụng kịch bản việc giải thích tất cả các hành động của mình đơn thuần là phản ứng lại với các hành vi kích động, bao gồm việc "buộc tội ngược" rằng các bên yêu sách khác mới là các bên làm phương hại đến thiện chí của Trung Quốc trong tiến trình tìm kiếm hòa bình trên Biển Đông. Bắc Kinh có thể tự tin vào phán đoán của mình vào thời điểm các va chạm mới nổ ra, khi mà các hành vi cưỡng chế đối với Malaysia ở dàn khoan Sapura Esperanza tại Luconia chỉ được công khai qua mạng xã hội chứ không phải các kênh truyền thông chính thống. Đồng thời các trang báo trong nước cũng không hề đề cập tới các hành động này. Nhưng thực tế trên đã thay đổi với phát ngôn cứng rắn hơn từ phía Bộ Ngoại giao Việt Nam. Liệu điều này có làm thay đổi các bước đi tiếp theo của Trung Quốc? Có thể không vì Bắc Kinh dường như sẽ không rút các tàu của mình ra khỏi Bãi Tư Chính mà không tìm được một cách thức phù hợp để giữ thể diện. Nhưng ít nhất điều này đã tạo thêm một khó khăn về mặt chính trị đối với Trung Quốc. Nguy cơ xung đột sẽ ngày càng rõ ràng với Bắc Kinh, buộc Trung Quốc sẽ phải thận trọng hơn. Điều này cũng đồng nghĩa với việc các tàu Trung Quốc có thể sẽ vẫn tiếp tục xuất hiện tại Bãi Tư Chính, nhưng sẽ có các chỉ đạo chính trị nhất định để ngăn cản bất kỳ hành động nào có thể làm gia tăng căng thẳng. Cùng lúc đó, có thể kịch bản tương tự năm 2014 sẽ lặp lại, các hoạt động ngoại giao đằng sau hậu trường, sẽ diễn ra sôi động. (Còn tiếp) | ||||
Posted: 06 Aug 2019 12:45 PM PDT Nguyễn Văn Chiến Bài trước tôi đã nêu rõ: nói về sai thì có nhiều kiểu sai: sai do sơ suất, sai do dốt, sai do ngu. "Sơ suất" thì đó là do ta cẩu thả hay do ta làm việc với cường độ cao, quá say mê, quá tập trung vào chuyện vĩ mô và đại sư mà quên đi các tiểu tiết vi mô. Thủ tướng là người có quá nhiều công việc, chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng thấy các cơ quan ban ngành réo gọi và cầu cứu thủ tướng. Vả lại thủ tướng cũng giỏi hóng chuyện, đều đặn "giữa đàng thấy chuyện bất bằng chẳng tha", thành thử cứ năm hôm mười bữa là thấy văn phòng thủ tướng "truyền đạt" xuống các địa phương đang sanh chuyện ý, ra lệnh là phải "làm rõ báo cáo thủ tướng trước ngày XYZ…" v.v… Như vậy có thể nó thủ tướng làm việc với cường độ cực kỳ cao, do đó xác suất sơ suất cũng cực kỳ cao. Nếu thủ tướng có sai những cái sai nhỏ nhặt do sơ suất thì thôi, ta nên thông cảm mà bỏ qua, đừng quá câu nệ. Sau nữa là những cái sai do dốt, do ngu, nhưng "dốt" là gì, "ngu" là gì? "Dốt" là do ta không biết chuyện này chuyện kia, định luật này, nguyên lý nọ v.v… Ta không biết ấy là do ta không được học, do hoàn cảnh nhà nghèo, do lý lịch xấu, hay có điều kiện mà do ta không chịu học. Còn "ngu" thì cả khi ta được học, dù học rất nhiều, nhưng lại không biết sử dụng sở học của mình để áp dụng vào việc đời. Anh học được một ngàn điều nhưng chỉ biết khơi khơi như một ngàn điều riêng lẻ thì bộ óc anh chẳng qua là cái "máy nhớ" chứ chưa phải là bộ óc của người "hiểu biết". Anh chỉ thực sự "hiểu biết" khi biến mớ kiến thức riêng lẻ ấy thành một khối thống nhất, nghiệm ra rằng điều này quan hệ với điều kia như thế nào, sau đó cao hơn là rút ra được mối quan hệ nhơn quả giữa chúng. Có vậy anh mới áp dụng sở học của anh vào những chuyện đang xảy ra trong đời sống chung quanh mình. Thí dụ anh thấy những gì đang xảy ra tại Hà Tỉnh, Đà Nẵng hay Bình Thuận hôm nay, anh nghĩ đến mối quan hệ "nhỡn tiền" với những gì đã từng xảy ra tại Hà Nội, Sài Gòn, Bắc Kinh, Mốt Cu hay Thành Đô từ x, y, z năm trước! Đó là điều kiện cần của người "trí thức"! Do đó "ngu" có khi là có được học – có nhãn hiệu cầu chứng với bằng này bằng nọ – nhưng không biết áp dụng những gì đã được dạy. Người ta có thể dốt nhưng không ngu. Lại có những kẻ không hề dốt nhưng ngu. Thỉnh thoảng ta lại thấy xuất hiện một giáo phái bậy bạ, giáo chủ chỉ học mới tới lớp ba, lớp bốn nhưng thu hút đệ tử "toàn kỹ sư, bác sĩ", giáo chủ xúi chết là chết, giáo chủ xúi ăn phân là ăn phân, thậm chí bảo dâng vợ con cho nó thỏa mãn dục vọng cũng vui vẻ xin dâng. Đó là những kẻ đó có học, có bằng cấp nhưng không biết vận dụng sở học của mình. Có nghĩa là họ ngu. Bây giờ trở lại ý niệm "sai do sơ suất". Nếu gọi là "sai do sơ suất" thì ta chỉ và chỉ nên "sai" một lần là đủ. Sai đến lần thứ hai, thứ ba thì ấy là ta dốt. Còn sai đến cả tá lần trở lên thì ấy là do ta không biết học từ những cái sai đầu tiên. Mà không biết học thì có nghĩa là "ngu". Bây giờ ta thử "phân tách" những lần "sơ suất" của thủ tướng. Đầu tiên là cái sơ suất từng biến thủ tướng bị chê là "thua trẻ tập đánh vần". [1] 1. "Cờ lờ vờ" Đọc diễn văn trong lễ kỷ niệm 50 năm thành lập Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB), thủ tướng bày tỏ: "Việt Nam luôn trân trọng và sử dụng có hiệu quả các nguồn vốn ODA và vốn vay ưu đãi, chống thất thoát, lãng phí trong đó có nguồn vốn của ADB và mong ADB tiếp tục hỗ trợ, đồng hành cùng chính phủ Việt Nam trong các khuôn khổ hợp tác khu vực như tiểu vùng Mekong, Ác Mét, Cờ Lờ Mờ Vờ và Cờ Lờ Vờ về kết nối các nền kinh tế, hạ tầng giao thông, giảm nghèo bền vững và ứng phó với biến đổi khí hậu". Cảnh đọc diễn văn này được Đài VTV quay trong bản tin thời sự khiến nhiều người thắc mắc, không hiểu "ác mét", "cờ-lờ-mờ-vờ," và "cờ-lờ-vờ" là gì lạ quá! Hỏi ra mới biết "Ác Mét" là ACMECS, viết tắt từ "Ayeyawady-Chao Phraya-Mekong Economic Cooperation Strategy", tức tổ chức "Chiến lược hợp tác kinh tế Ayeyarwady – Chao Phraya – Mê Kông" gồm bốn nước Miến Điện, Thái Lan, Lào, Cambodia và Việt Nam, (Ayeyarwady là con sông ở Miến, Chao Phraya là con sông ở Thái). "Cờ Lờ Mờ Vờ" là "CLMV", tức "Cambodia, Lào, Miến Điện, Việt Nam". Còn "Cờ Lờ Vờ" là CLV, Cambodia, Lào và Việt Nam. Bỏ qua mớ từ viết tắt dài ngoằng trên, tạm… nhân đạo với thủ tướng, chỉ nói ba âm "cờ lờ vờ" thôi cũng thấy đau thay cho thủ tướng! Tên ba nước Cambodia – Lào – Việt Nam mà gọi là "cờ lờ vờ" thì quá sai. Đầu tiên ta tạm hiểu ấy là do ông sơ suất: tên trợ lý viết diễn văn cẩu thả. Nói theo giọng Quảng Nôm thì: "Hấn viết răng, tui đọc rứa, hấn viết C-L-V thì tui đọc cờ – lờ -vờ" chớ có chi mô!" Đến đây thì ta lại đặt vấn đề về trách nhiệm của tên trợ lý: Đây có phải đơn thuần là "sơ suất" hay không? Thứ nhất, là trình độ của tên trợ lý! Rõ ràng nó phải có trình độ như thế nào mới được thủ tướng chọn làm trợ lý, do đó nó không hề dốt. Nhưng đã làm trợ lý cho thủ tướng thì phải học hỏi, phải nghiên cứu, phải biết rõ sở trường sở đoản của thủ tướng. Nếu đã hiểu rõ thủ tướng rồi thì khi viết tóm tắt những gì thủ tướng cần nói, hắn sẽ viết "mếch in Việt Nam" hay thậm chí cho ra vẻ Ăng Lê thì viết "mếch in Viê..ê.. ế..t nam" chứ không "Made in Việt Naam" để sếp đọc thành "ma ze in Việt Nam" cho thiên hạ cười. Thứ hai, nếu không ngu thì phải chăng tên trợ lý này ngạo mạn, coi thường thủ tướng? Ý hẳn hắn xem thường thủ tướng, ra bộ "I am too good to be here": Cỡ thằng cha này mà làm thủ tướng thì "bố mày" phải là… "đại thủ tướng" hay " vô thượng thủ tướng" mới xứng tầm chứ đâu phải là anh trợ lý quèn, thành thử hắn mới… chơi, mới viết diễn văn theo kiểu bác sĩ kê toa, đẩy thủ tướng vào thế làm trò cười cho cả nước? Nhưng đã làm thủ tướng thì phải biết dùng người, biết chọn người. Làm thủ tướng mà để thằng trợ lý biến mình thành trò cười cho thiên hạ, ấy là "sơ suất", "dốt" hay "ngu"? 2. "Cách mạng công nghiệp 4.0" Cụm từ này đã là "sợi chỉ đỏ" xuyên suốt các bài diễn văn của thủ tướng, trở thành mốt thời thượng, thậm chí trở thành đề thi… hoa hậu. Kể từ đầu năm 2017 đến nay hầu như bài diễn văn nào của thủ tướng cũng chêm cụm từ này. Thí dụ (theo tin của Văn phòng chính phủ): – Ngày 13.7.2018: "Liệu Việt Nam có thể nằm ngoài cuộc chơi của cách mạng công nghiệp 4.0? Câu trả lời ngắn gọn là không – Công nghiệp 4.0 là một cuộc chơi mà mỗi quốc gia sẽ phải mặc định là một phần trong đó". – Ngày 13.9.2018, đọc tại Hội nghị Thượng đỉnh Kinh doanh 2018: "Chào mừng các doanh nghiệp tham dự Hội nghị, đây là cơ hội tuyệt vời để các nhà đầu tư quốc tế, các nhà đầu tư ASEAN, Việt Nam cùng trao đổi, chia sẻ kinh nghiệm, cùng kết nối và sáng tạo để mở ra cơ hội hợp tác mới trong niềm tin hứng khởi lan tỏa của cách mạng công nghiệp 4.0." – Ngày 19.8.2018: "Chủ trương của Chính phủ là tranh thủ tối đa cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 để giúp chúng ta nâng cao hiệu quả, hiệu suất của nền kinh tế, qua đó, nâng cao chất lượng cuộc sống người dân, đưa quy mô nền kinh tế cao hơn nữa… Chính phủ đang xây dựng chiến lược quốc gia về cách mạng công nghiệp 4.0 với tinh thần chủ động, quyết liệt để sánh vai với các cường quốc về công nghệ.." – Miệng nhà quan có gang, có thép. Bắt chước "chất thép" từ mồm thủ tướng, người người, nhà nhà ai cũng rôm rả "cách mạng công nghiệp 4.0". Thậm chí các quan chức còn lạm dụng "Cách mạng" để lấy tiền thuế của dân đi du hí nước ngoài. VnExpress (17.7.2018): "Ngày 17/7, ông Nguyễn Ngọc Chỉnh, Giám đốc Sở Nội vụ Bình Thuận cho biết, tỉnh đã có quyết định dừng việc chấp thuận cho các cán bộ chủ chốt sở ban ngành đi tham quan, tiếp cận công nghệ 4.0 về xây dựng hạ tầng khu dân cư ven biển tại Cộng hòa Liên bang Đức." – "Cách mạng công nghiệp 4.0" còn "bò" vào các cuộc thi hoa hậu. Bản tin "Phần thi ứng xử của Top 5 Hoa hậu VN 2018 xoay quanh các câu hỏi về lòng nhân ái, công nghệ 4.0…" (báo Giao thông (16.9.2018): "Câu hỏi: Bạn có nghĩ có chỗ cho Hoa hậu Việt Nam trong cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 hay không? Thuỳ Tiên không thể tươi cười trước câu hỏi khá hóc búa này. Cô khá lúng túng khi trả lời: Em học ngành ngôn ngữ nên cách mạng 4.0 có thể hơi xa lạ với em. Nhưng em nghĩ, bất cứ thời đại nào và xã hội nào, nếu mình cố gắng làm tốt vai trò của mình đều là đóng góp to lớn cho xã hội đó. Ngành công nghiệp 4.0 cũng không ngoại lệ." Nhưng than ôi, làm gì có cái gọi là "cách mạng công nghiệp 4.0", thưa thủ tướng! Mở miệng ra thì thủ tướng một điều "cách mạng", hai điều "cách mạng" mà không biết là là một thứ cách mạng bánh vẽ! – Nếu có "cách mạng công nghiệp 4.0" thì trước đó phải có "cách mạng công nghiệp 1.0" rồi "2.0" và "3.0". Trên thực tế lịch sử nhân loại đề cập đến các cuộc cách mạng công nghiệp (hay kỹ nghệ) như là "first" rồi "second","third" và "fourth industrial revolution", nghĩa là "cách mạng công nghiệp thứ nhất", thứ hai, thứ ba, thứ tư. – Cuộc cách mạng thứ nhất đánh dấu với sự ra đời của động cơ hơi nước của James Watt tại Anh năm 1759, mở đầu cho quá trình kỹ nghệ hóa và sự phát triển của chủ nghĩa tư bản. – Cuộc cách mạng thứ hai bắt đầu với ý tưởng "tiêu chuẩn hóa" các bộ phận của Frederick Winslow Taylor và dây chuyền lắp ráp của Henry Ford, mở đường cho khả năng sản xuất hàng loạt khiến giá cả máy móc và xe cộ trở nên rẻ hơn. – Cuộc cách mạng thứ ba bắt đầu từ thập niên 1970 với phát minh ra chất bán dẫn, từ đó chế tạo các mạch vi điện tử, nâng cao khả năng tự động hóa của sản xuất công nghiệp. – Cuộc cách mạng thứ tư bắt đầu vào vào cuối thế kỷ 20, được gọi là cuộc cách mạng thông tin và từ đó đến nay chưa có cuộc cách mạng công nghệ nào khác. Các phát minh mới như trí tuệ nhân tạo, xe hơi điện hay máy tình bảng, smart phone cũng chỉ là các sản phẩm của cuộc cách mạng công nghệ thứ tư. – Trên thực tế báo chí quốc tế chỉ sử dụng cụm từ "industry 4.0" (kỹ nghệ hay công nghiệp 4.0) mà thực chất chỉ là sự áp dụng và tích hợp những thành tựu mới nhất của cuộc cách mạng thông tin vào sản xuất công nghiệp trong một thế giới toàn cầu hóa về mặt chính trị và nối mạng bằng internet cao tốc. – Kỹ thuật điện toán thay đổi liên tục trong hai thập niên qua và các công ty sản xuất hay kinh doanh tại Tây phương đã liên tục cập nhật trong từng ấy năm để cạnh tranh, để giữ và thu hút thêm nhiều khách hàng. Họ không hề đọc diễn văn và tổ chức hội thảo hà rầm về "cách mạng công nghiệp 4.0" như các quan chức nước ta. Xét cho cùng, cái thuật ngữ "cách mạng 4.0" này chỉ là triệu chứng bệnh "sản xuất nghị quyết" trong thời đại thông tin, không hơn không kém! – Như đã chỉ ra ở trên, cụm từ "cách mạng công nghiệp 4.0" được nhai đi nhai lại trong các bài diễn văn của thủ tướng, được "xã hội hóa" tràn lan, thậm chí còn bị "son phấn hóa" trong kỳ thi hoa hậu. Như vậy thì cái sai này là do "sơ suất", do "dốt" hay do "ngu"? Người đọc dễ dàng tự tìm câu trả lời! Việc thủ tướng nhai đi nhai lại cụm từ này cũng giống như ông vua cởi truồng mà tưởng là mình mặc quần áo đẹp! – Đó là chuyện "Bộ quần áo mới của hoàng đế" của của nhà văn Đan Mạch Andersen (Hans Chrístian Andersen – 1805 – 1875). Ngày xưa có ông vua nọ rất thích quần áo mới và ngày nọ có hai tên đại bịp khoe loại vải phi thường, ai mà ngu và nịnh thì không nhìn thấy dù mắt họ vẫn sáng. Vua bị lừa, bị cho ở truồng nhưng bị ám ảnh với câu kia nên cả triều đình đều nức nở khen vua mặc áo đẹp, mãi cho đến ngày kia đi tuần du ngoài đường, bị một đứa trẻ thố lên, "Ô kìa, ông vua cởi truồng", thế là vua ta tàn cơn mộng ảo, vội vả quay về cung mặc đồ vào. – Nếu bây giờ thủ tướng có sáo ngữ "cách mạng công nghiệp 4.0" thì trước đây Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh có "xử lý hộp đen". Chuyện này được nhà báo Huy Đức ghi lại với đầy đủ tư liệu minh chứng trong cuốn Bên Thắng Cuộc (tập II, Quyền bính). – Tháng 6 năm 1988, trong chuyến đi tìm hiểu về "cải tiến cơ chế khoán trong công nghiệp" ở Hà Nội và Sài Gòn, Nguyễn Văn Linh tuyên bố: "Xử lý hộp đen là cải tiến quản lý và cải tiến kỹ thuật là khâu quan trọng lúc này cũng như về lâu dài". – Không ai biết cụ thể ông Linh "học" mấy chữ này từ đây, có tin ông nghe một quan chức có bằng tiến sĩ điều khiển học buộc miệng "xử lý hộp đen" nên chộp lấy như là lời vàng ý hay ngọc dù chẳng hiểu gì. – Nhưng Tổng bí thư nói thì báo đảng phải nâng. Ngày 10-6-1988, báo Nhân Dân tổ chức cuộc hội thảo của các giám đốc công ty với đề tài: "Làm thế nào để xử lý hộp đen có hiệu quả theo tinh thần các nghị quyết của Đảng và nhà nước mới ban hành". Kể từ đó cho tới đầu tháng 7 năm 1988, báo Nhân Dân lần lượt đăng phát biểu của nhiều giám đốc, ai cũng nhai lại mối ưu tư "Làm thế nào để xử lý hộp đen" trong khi chả ai biết "hộp đen" là cái gì. – Thấy chướng tai chướng mắt, Giáo sư Hoàng Tuỵ và Giáo sư Phan Đình Diệu cùng đứng tên để viết thư gửi báo Nhân Dân, giải thích rằng các thuật ngữ "hộp đen" báo hay sử dụng "bị hiểu sai lạc và sử dụng tuỳ tiện". Nhưng thư bị vứt vào sọt rác, tổng biên tập báo đảng giả điếc. Hai giáo sư gửi tới Văn phòng Trung ương nhưng nơi này giả đui! Thế là Nguyễn Văn Linh thành kẻ "ngu si hưởng thái bình", hở mồm ra là "xử lý hộp đen". – Bí nước, hai giáo sư toán học nhờ đến nhà văn Nguyên Ngọc, lúc đó là tổng biên tập báo Văn Nghệ. Đầu tiên Nguyên Ngọc gọi điện cho Tổng Biên tập báo Nhân Dân Hà Đăng, nhưng ông này sợ, thú nhận: "Tôi không dám đăng". Nhà văn Nguyên Ngọc kể lại: "Một bài báo mấy trăm chữ mà hai bậc đại trí thức của Việt Nam phải đồng ký tên. Cái sai không chỉ là của một cá nhân Tổng bí thư nữa mà có nguy cơ trở thành 'kiến thức' phổ thông. Nếu mình cũng sợ không đăng thì người ta sẽ nghĩ là cả nước Việt Nam không biết". – Nguyên Ngọc cho đăng bài Hộp Đen Và Quay Hộp Đen trên báo Văn Nghệ ngày 30-7-1988, kể từ đó từ này biến sạch khỏi báo Nhân Dân. Sau đó thì Linh cũng câm luôn với chữ "hộp đen". Rồi sau đó, cùng với nhiều chuyện khác, sau đó Nguyên Ngọc bị cách chức. – Dẫu sao thì Nguyễn Văn Linh cũng tỉnh ngộ với bài báo trên, tương tự ông vua cởi trường tỉnh ngộ với lời con trẻ. Nhưng thủ tướng thì hiện tại vẫn say mê với "Cách mạng công nghiệp 4.0" và cuộc "cách mạng" này đang trở thành "kiến thức phổ thông". Cái trò "cởi truồng" với "cách mạng 4.0" này không chỉ xảy ra một lần mà lập đi lập lại, còn bị "đại trà hóa" đến mọi nhà, mọi ngành thì đó là "sơ suất", là "dốt" hay là "ngu"? Xin phiền quý bạn đọc tự tìm câu trả lời! Chú thích: [1] Ngày 7.12.2016 Vietnamnet đã dẫn lời Phó Giáo sư Mai Xuân Huy, Phó Viện trưởng Viện Ngôn ngữ học, trong đó gián tiếp chỉ trích thủ tướng đọc tiếng Việt "thua một đứa trẻ được dạy dỗ từ nhỏ". Theo vị giáo sư này thì bảng chữ cái "a, b, c" không thể đọc là "a-bờ-cờ…" mà phải đọc là "a-bê-xê": cách đọc "bờ cờ" là "âm vị", chỉ áp dụng khi đánh vần. Và ông nói tiếp: "Dạy đúng là phải dạy cho trẻ hiểu rõ và biết phân biệt hai hệ thống chữ cái và âm vị của tiếng Việt nói riêng và một ngôn ngữ nói chung, ngay từ đầu cấp tiểu học để tránh những nhầm lẫn sau này, khi trẻ học một ngoại ngữ nào đó." |
You are subscribed to email updates from Dân quyền. To stop receiving these emails, you may unsubscribe now. | Email delivery powered by Google |
Google, 1600 Amphitheatre Parkway, Mountain View, CA 94043, United States |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét