“Việt Nam sẽ tiêu điều sau 2 vấn nạn !” plus 3 more |
- Việt Nam sẽ tiêu điều sau 2 vấn nạn !
- VN xác nhận ca Covid-19 thứ 47, Thủ tướng kêu gọi dân làm ‘pháo đài’ chống dịch
- ĐẢNG TỐI MẶT - NGHỆ SỸ ĐỔI MẦU
- TƯỞNG NIỆM VỤ THẢM SÁT GẠC MA (1988-2020)
Việt Nam sẽ tiêu điều sau 2 vấn nạn ! Posted: 14 Mar 2020 01:15 AM PDT Thiện Tùng 12/3/2020 Hai vấn nạn mà tôi luôn nghĩ tới trong những tháng ngày qua là "dịch Vũ Hán" và "dịch nhiễm mặn". Hai nạn dịch nầy đều bắt nguồn từ Trung Quốc.Uống nước lợ bụng bào bọt khó ngủ, tôi mở truyền hình xem, tạm yên lòng khi nghe phó thủ tướng Vũ Đức Đam khẳng định: "Dù có nhiều ca nhiễm, dù con virus nầy ở đâu có đáng sợ, nhưng mà với Việt Nam ta, chắc chắn là nó không làm gì được".Từ câu nói của ông Đam tôi lại nhớ đến câu nói của Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng: "Mây đen bao phủ toàn cầu, nhưng mặt trời vẫn tỏa sáng Việt Nam". Vậy thì tôi "bớt" lo chết về dịch Vũ Hán, chỉ còn lo đối phóvới "dịch nhiễm mặn" đang tàn phá ghê gớm quê hương tôi - Đồng bằng Sông Cửu Long.Cũng thưa thật, hai chữ đối phó mà tôi dùng chẳng qua là tìm cách sống cho bản thân hay nhiều lắm cho gia quyến mình, chớ phận là dân với trình độ "rút rơm trâu ăn mê" thì làm gì được việc quá lớn mang tính quốc gia và quốc tế?!. Ngay cả giáo sư Ngô Thế Vinh, trèo đèo lội suối xuyên suốt từ thượng nguồn đến hạ lưu sông Mékong, vắt óc viết ra quyển sách "Cửu Long cạn dòng, Biển Đông dậy sóng" để cảnh báo cho Việt Nam chuẩn bị đối phó thảm họa do Nhà cầm quyền Trung Quốc sẽ gây ra. Sách phát hành năm 2000, thế mà Nhà cầm quyền Việt Nam có đếm xỉa gì đâu, họ cứ hoang tưởng, phóng hết tầm nhìn thập niên nầy đến thập niên khác, để rồi, ứa nước mắt nhìn "bạn vàng" Trung Quốc quậy dậy sóng Biển Đông, làm cạn dòng 9 nhánh Cửu Long?!Về danh nghĩa, Mékong là con sông chung của các nước trong khu vực, bắt nguồn từ Tây Tạng(Trung Quốc) xuyên qua các nước Miến Điện (Myanma), Lào, Thái Lan, Kampuchia và Việt Nam – VN là nước cuối cùng với 9 nhánh Cửu Long đổ ra biển cả. Tuy có thành lập Ủy ban Mékong, nhưng hữu danh vô thực, mỗi nước vì lợi ích riêng tư, hành xử theo kiểu "đèn nhà ai nấy sáng, thuyền ai nấy lạn", thi nhau chặn từng đoạn sông làm thủy điện. Cửu Long cạn kiệt nước ngọt thì nước biển mặn tràn vào là lẽ tất nhiên, không nên đổ hết cho "biến đổi khí hậu".Điều đáng nói về 2 nạn dịch nầy: 1/ Dịch Corona Từ khi dịch xuất hiện, Chủ tịch nước, Chủ tịch Quốc Hội và nhiều quan chức cao cấp khác "trốn" đi đâu mà không thấy xuất hiện để "đồng cam cộng khổ" với dân, chỉ thấy có Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và phó Chủ tịch Vũ Đức Đam xả thân "nghinh chiến". Ngoài ông Phúc, ông Đam ra, còn có 6 ông cỡi máy bay "nhàn du, bất thiện". Sau khi ngao du nhiều nước rồi "cỗng rắn về cắn gà nhà" (cỗng Virus Corona) như: Bộ trưởng Kế hoạch&Đầu tư Nguyễn Chí Dũng / GSTS Nguyễn Quang Thuấn, phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận TW Đàng CSVN / Chủ tịch hội đồng quản trị một công ty điện gió, tên L.T.H và 3 người khác cùng đi. Trong chuyến bay VN0054 từ Anh về Việt Nam nầy, có 6 vị vừa kể, còn có cô Nguyễn Hồng Nhung (con 1 đại gia) cùng với 9 du khách nước ngoài: 4 đang ở Quảng Ninh / 2 đang ở Lào Cai / 2 đang ở Đà Nẵng /1 đang ở Huế.Tất cả số nầy đều ngồi hạng ghế thương gia. Ngoài 6 vị quan chức nhà ta, 10 người còn lại đểu nhiễm dương tính COVID 19. (nguồn tin báo Tuổi trẻ).
Người ta lấy làm lạ: - Bộ Virus Corona sợ Cộng sản sao mà nó không dám xâm nhập, cả 6 vị quan nhà ta ngành Y chỉ cho cách ly để chờ xét nghiệm chớ không ai bị dương tính "dịch Vũ Hán". - Hệ thống truyền thông quốc doanh chỉ nói tên họ Bộ trưởng Nguyễn Chí Dũng, còn 5 vị khác ẩn danh trong ký tự: Bịnh nhân NQT, LTH 52 tuổi, NTL 44 tuổi, NBS 28 tuổi, NMĐ 33 tuổi – tìm mãi mới biết NQT là GSTS Nguyễn Quang Thuấn , phó CT Hội đồng Ly luận TW Đảng / LTH là Lê Thanh Hà , Chủ tịch công ty điện gió. - Sao ông Thuấn được xem lây nhiễm thế hệ 1 (F1), ông không chấp hành cách ly mà đi họp hành tùm lum, tiếp xúc khoảng 500 người (F2) khiến cho ngành Y phải tốn công của tìm gom số (F2) nầy đưa vào diện cách ly thì, ngành Y phải nghĩ đến tìm gom F4 rồi F5… - Và cớ sao ông Hà lại dám dở trò "Lê Lai liều mình cứu Chúa" - cử đồ đệ Phạm Như Hiệp thay mình vào chỗ cách ly?! Để góp phần dập dịch Vũ Hán, cứu khổ cứu nạn, người dân quyết kh6ng học tập, làm theo các ông bán Trời không mời Thiên Lôi nầy. 2/ Dịch nhiễm mặn Sông Mékong được tính từ Trung Quốc đến khi nó qua khỏi khu Hoàng Cung (Nam Vang) chia làm 2 nhánh: Sông Tiền và Sông Hậu (Bassac). Tự bao đời, hai con sông nầy có chức năng tải nước ngọt và phù sa từ thượng nguồn đổ về nuôi sống cư dân ĐBSCL. Sông Tiền khi qua khỏi cầu Mỹ Thuận chia làm 5 nhánh. Sông Hậu khi qua khỏi cầu Cần Thơ chia làm 4 nhánh – người ta ví 9 nhánh sông nầy như 9 con Rồng (Cửu Long) xuôi ra biển cả.Mékong là con sông chung của các nước trong khu vực, bắt nguồn từ Tây Tạng(Trung Quốc), xuyên qua các nước Miến Điện (Myanma), Lào, Thái Lan, Kampuchia và Việt Nam – VN là nước cuối cùng. Tuy có thành lập Ủy ban Mékong, nhưng nó hữu danh vô thực, mỗi nước vì lợi ích riêng tư hành xử theo kiểu "đèn nhà ai nấy sáng, thuyền ai nấy lạn", thi nhau chặn từng đoạn làm thủy điện. Cửu Long cạn kiệt nước ngọt thì, theo nguyên tắc "thông nhau", nước biển mặn tràn vào lấp chỗ trống là lẽ tất nhiên, không nên đổ hết cho "biến đổi khí hậu" (xem kỹ bản đồ).
Cư dân ĐBSCL, ngoài oán hờn các nước xây đập ở thượng nguồn, còn bất bình cao độ với lãnh đạo Việt Nam thiếu trách nhiệm với dân đồng bằng Nam bộ, chẳng những không dùng giải pháp ngoại giao can ngăn các nước bạn làm thủy điện ở thượng nguồn Mékong mà còn góp cổ phần với Lào và Kampuchia làm thủy điện ở thượng nguồn. Bằng chứng là: - Trong thông cáo báo chí phát đi hôm 10/10/ 2019, Tổ chức Mạng lưới sông ngòi Việt Nam (VRN) cho biết theo thông tin từ Ủy hội sông Mê Kông (MRC): "Đáng chú ý, trong dự án xây dựng thủy điện Luang Prabang, Tổng công ty Điện lực Dầu khí Việt Nam (PV Power) sẽ tham gia 38%, phía Lào góp 25% và các đối tác khác góp 37%". Cũng mới đây, Liên minh cứu sông Mê Kông đã kêu gọi hủy bỏ lập tức đập này (Luang Prabang) vì có thể gây thiệt hại to lớn cho dòng sông. Liên minh này cho rằng: "Việc khởi xướng tham vấn trước cho đập Luang Prabang đã bỏ qua các bằng chứng khoa học về các tác động tiêu cực và không thể đảo ngược mà các đập chính sẽ gây ra, với toàn lưu vực vốn từng được MRC và các tổ chức khác chỉ ra". - Câu hỏi được đặt ra là: Việt Nam làm sao có thể cấm, không cho Lào khai thác tiềm năng thủy điện trên sông Mékong, trong khi Việt Nam cùng hợp tác với họ xây dựng thủy điện Luang Prabang và hợp tác với Kampuchia xậy dựng nhà máy thủy điện trên sông Sambor (Sesan-Srepok) thượng lưu sông Mékong trên lãnh thổ Kampuchia. Chỉ mới hoàn thành chừng ấy con đập mà dân ĐBSCL đã sống dở chết dở, nếu tiếp tục làm 12 đập thủy điện theo dự định (màu xanh) trên thượng nguồn Mékong thì 17.273.630 cư dân của 12 tỉnh thành thuộc Nam bộ chỉ còn bỏ xứ tha phương cầu thực! (số liệu Tổng cục Thông kê năm 2019) Đúng là hết nói nổi ! Biết bao giờ thoát khỏi cảnh "quan giàu dân mạt" !!! -/- | ||||
VN xác nhận ca Covid-19 thứ 47, Thủ tướng kêu gọi dân làm ‘pháo đài’ chống dịch Posted: 14 Mar 2020 12:45 AM PDT 13/03/2020 Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc kêu gọi mỗi người dân phải là "pháo đài" phòng chống dịch bệnh giữa bối cảnh số ca nhiễm virus corona được xác nhận tại Việt Nam gia tăng nhanh chóng trong một tuần qua, lên đến 47 người tính đến tối 13/3. Trong số 3 ca nhiễm mới được Bộ Y tế Việt Nam xác nhận vào ngày 13/3, có 2 ca ở Hà Nội (1 người là tiếp viên hàng không trên chuyến bay từ Anh về Việt Nam, 1 người là giúp việc của bệnh nhân thứ 17) và 1 ca ở TPHCM (là nam thanh niên có tiếp xúc với bệnh nhân số 34 tại Bình Thuận). "Pháo đài" Tại cuộc họp ngày 13/3, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc lặp lại tuyên bố trước đó của Phó thủ tướng Vũ Đức Đam, Trưởng ban chỉ đạo quốc gia về phòng chống dịch Covid-19, nói rằng Việt Nam đã bước vào "giai đoạn 2" của việc phòng chống dịch, sau khi giai đoạn 1 được các lãnh đạo đánh giá là "giành chiến thắng", với toàn bộ 16 ca nhiễm bệnh đều được chữa trị thành công và xuất viện. "Mỗi doanh nghiệp, mỗi người dân, mỗi khu dân cư phải là pháo đài phòng chống dịch", Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nói, đồng thời cảnh báo thêm rằng nếu chậm trễ, "dịch bệnh sẽ hạ knock-out chúng ta". Lời kêu gọi của ông Nguyễn Xuân Phúc được đưa ra khi Việt Nam chỉ trong vòng một tuần qua đã công bố thêm 31 ca nhiễm bệnh, tăng gần gấp đôi so với 16 ca bệnh được xác nhận trước đó kể từ đầu dịch. Ca bệnh thứ 17 được xác nhận khi Việt Nam đã bước sang ngày thứ 22 không có ca nhiễm mới và chuẩn bị để công bố "hết dịch". Nhận định về nỗ lực của chính phủ Việt Nam trong việc phòng chống dịch Covid-19, blogger Nguyễn Chí Tuyến ở Hà Nội cho rằng giới hữu trách đã "làm hết khả năng" của mình, duy chỉ có một điều là thông tin trong giai đoạn trước khi công bố ca nhiễm thứ 17, theo ông, là "không rõ ràng, minh bạch". Ông Nguyễn Chí Tuyến giải thích thêm với VOA: "Cứ đứng mãi ở con số 16. Nhiều người dân nói rằng tình hình dịch bệnh không thể nào cứ đứng mãi thế được. Nhiều người nói thẳng là có những người có thể có rất nhiều khả năng [mắc bệnh], ví dụ có những người đột tử, thậm chí là đột tử giữa đường. Nôm na người ta nói rằng chính phủ vẫn chưa công khai minh bạch, rõ ràng tất cả, đầy đủ cho dân cùng biết". Thu phí điều trị với người nước ngoài Cũng trong cuộc họp ngày 13/3, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tuyên bố sẽ thu phí điều trị Covid-19 đối với người nước ngoài, sau khi có một số ý kiến trên mạng vào tuần trước tỏ ý lo ngại rằng Việt Nam có thể trở thành "bệnh viện miễn phí" cho dân của những nước giàu nếu như vẫn tiếp tục áp dụng chính sách chữa trị miễn phí cho tất cả những người bị nhiễm dịch bệnh Covid-19. "Việt Nam không khéo sẽ trở thành vùng trũng của những người ngoại quốc đến trốn bệnh và chữa bệnh không mất tiền", nhà báo Nguyễn Công Khế viết trên trang Facebook cá nhân. Đề cập đến chính sách này, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc hôm 13/3 khẳng định người nước ngoài nếu mắc bệnh thì phải trả phí điều trị, nhưng không phải trả chi phí cách ly và xét nghiệm. Trong khi đó, người dân Việt Nam vẫn được hưởng chính sách miễn phí điều trị Covid-19. "Tôi hoàn toàn đồng ý như thế",blogger Nguyễn Chí Tuyến nói. "Ngay cả các nước như Mỹ, châu Âu... thì không phải nước nào cũng miễn phí hết cho công dân và người nước ngoài. Trong khi đó, Việt Nam đâu phải là nước giàu có gì, cho nên trong thời gian tới, nhiều khả năng sẽ có rất nhiều bệnh nhân, trong đó có người nước ngoài, nên một số dịch vụ sẽ phải tính tiền". Tính cho đến ngày 13/3, Việt Nam hiện đang theo dõi, cách ly gần 29.000 người, trong đó có 440 người cách ly tại bệnh viện, hơn 11.500 người cách ly tập trung tại các cơ sở và gần 17.000 người cách ly tại nhà và nơi lưu trú. https://www.voatiengviet.com/a/vn-x%C3%A1c-nh%E1%BA%ADn-ca-covid-19-th%E1%BB%A9-47-th%E1%BB%A7-t%C6%B0%E1%BB%9Bng-k%C3%AAu-g%E1%BB%8Di-d%C3%A2n-l%C3%A0m-ph%C3%A1o-%C4%91%C3%A0i-ch%E1%BB%91ng-d%E1%BB%8Bch/5327670.html | ||||
ĐẢNG TỐI MẶT - NGHỆ SỸ ĐỔI MẦU Posted: 14 Mar 2020 12:29 AM PDT Phạm Trần
Chẳng phải vô tình khi Ban Tuyên Giáo đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) cảnh giác phải tỉnh táo trước âm mưu "diễn biến hòa bình" lôi kéo cán bộ, đảng viên bỏ đảng nhưng không biết giữ họ lại bằng cách nào. Chuyện này đã xẩy ra khi chủ trương xây dựng, chỉnh đốn đảng, thi hành từ Khóa đảng XI năm 2011, không đem lại thành công như trông đợi. Lãnh đạo đảng, đứng đầu là Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, đã đổ tội cho "diễn biền hòa bình" là thủ phạm đã gây ra tình trạng suy thoái tư tưởng chính trị để dẫn đến "tự diễn biến" và "tự chuyển hóa" trong cán bộ, đảng viên. Nhưng thực tế là đã có một số không nhỏ đảng viên nghỉ hưu, cả dân và quân, vào khoảng 45% theo lời Đại tá Công an Nguyễn Đăng Quang, đã "âm thầm bỏ sinh hoạt đảng", tự ý trốn họp, không khai báo khi đến chỗ ở mới, hay tìm mọi lý do không liên hệ với đảng nữa. Tích cực hơn, nhiều người đã chính thức viết thư quyết định ra khỏi đảng, hoặc công khai bài bác Chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lênin. Những người này nói thẳng: Thế giới Cộng sản đã tan rã, nhân dân Nga đã khai tử chủ nghĩa Mác-Lênin thì không có lý do gì Việt Nam lại duy trì thứ chủ nghĩa giáo điều lạc hậu này. Tình trạng chán đảng, nhạt đoàn, bỏ những cuộc họp vô tích sự, mất thời giờ không còn là chuyện năm thì mười họa mới xẩy ra mà đang diễn ra thường xuyên và khắp nơi khắp chốn từ Trung ương xuống cơ sở. Đối với cán bộ, đảng viên đang tại chức hay còn có chân trong đảng để giữ việc làm thì cũng không hăng hái thật lòng mà chỉ vì miếng cơm manh áo. Bằng chứng đã diễn ra trong việc thi hành chỉ thị của Bộ Chính trị về "Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh" cũng chỉ được tổ chức cho có hình thức là nhiều. Hãy đọc :"Tính hình thức, chưa tự giác, chưa tạo ra bước chuyển ở một số nơi... là hạn chế được chỉ ra trong học tập Bác ở Đảng ủy Khối các cơ quan Trung ương." Ông Đỗ Ngọc An, Phó Bí thư Đảng ủy khối các cơ quan Trung ương cho biết, bên cạnh những kết quả tích cực, vẫn còn những hạn chế nhất định. (theo VOV—Đài tiếng nói Việt Nam--, 17/05/2019) Theo ôngg An:" Việc "lười" học tập nghị quyết vẫn tồn tại với nhiều biểu hiện "sáng đông, chiều vắng, đến không ghi chép, quán triệt không sâu…". Công tác tuyên truyền chưa sáng tạo, làm cho các điển hình chưa được nhân rộng, chưa phát huy hết tác dụng." Đặc biệt, theo tường thuật của VOV, Phó Bí thư Đảng ủy Khối cũng nêu rõ:" Ở một số đơn vị, tính dân chủ, công khai, minh bạch chưa được coi trọng và khơi thông nên chưa tạo được sự đồng thuận trong cơ quan, đơn vị. Một số tổ chức, đơn vị và người có thẩm quyền có biểu hiện làm việc cầm chừng, nghe ngóng, sợ sai phạm, sợ trách nhiệm nên chất lượng, hiệu quả công việc chưa cao. Việc xử lý sai phạm trong một số cơ quan, đơn vị còn hình thức, có biểu hiện nể nang, né tránh, ngại va chạm…" TRÒ HỀ HỌC NGHỊ QUYẾT Trung ương mà còn như thế thì ở địa phương có khá hơn không ? Thắc mắc này, phần nào đã được trả lời trong bài viết "Khắc phục bệnh hình thức, đối phó trong học tập nghị quyết của Đảng hiện nay", của Tác giả Trần Phú Dũng thuộc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, trên Tạp chí xây dựng Đảng, ngày 31/10/2019. Ông Dũng nói thẳng:"Có lẽ không ít đảng viên đang tồn tại một suy nghĩ ngấm ngầm bất thành văn và cùng nhau đối phó "đi học cho đủ người, họ điểm danh đấy", hoặc "khi nào điểm danh nháy máy nhé", hoặc "nhớ giơ tay hộ nhé", hoặc "nhớ ghi tên hộ nhé",… Tất cả những biểu hiện này là do ý thức đối phó trong việc tham gia học tập nghị quyết. Bản thân tôi cũng đã có lần đứng trên bục với vai trò thuyết trình, dẫn dắt một vài chuyên đề sinh hoạt đảng, có đứng ở trên nhìn xuống dưới mới thấy rõ những biểu hiện về ý thức học tập nghị quyết của nhiều đảng viên." Ông Trần Phú Dũng kể tiếp:"Dãy bàn ở trên thông thường được bố trí cho những vị đại biểu, những người giữ chức vụ lãnh đạo đơn vị, nhưng ngay cả dãy bàn này nhiều khi trước mặt đại biểu là những tập tài liệu được coi là phải giải quyết ngay, hoặc là bàn luận công chuyện với lãnh đạo đồng cấp khác, hoặc là gọi điện điều hành công việc ở cơ quan mà ít chú ý, lắng nghe đến báo cáo viên đang truyền đạt nghị quyết. Lãnh đạo đã vậy, thì cấp dưới sẽ ra sao?" Câu chuyện học hành kiểu này được vui vẻ kể tiếp:"Những dãy bàn kế tiếp sẽ thuộc về đối tượng lãnh đạo cấp thấp hơn. Ở phân khúc này thì thường xuyên biểu hiện qua những câu chuyện thì thầm, hàn huyên với nhau, ít có biểu hiện lắng nghe nghị quyết. Những câu chuyện về chủ đề về ship hàng, về giúp việc, về làm đẹp, về du lịch, giảm cân theo phương pháp luyện tập yoga - fitness, về ứng xử mẹ chồng, nàng dâu, hoặc uống bia ở đâu ngon mà không bị đau đầu,… trở nên hấp dẫn trong những buổi học nghị quyết." Tác giả Phú Dũng không ngại nói toạc móng heo ra cho cả nước biết rằng:"Một trạng thái khác của lớp học thường phổ biến trong thời đại công nghệ 4.0 đó là mỗi người một máy điện thoại thông minh, hầu như mọi màn hình đều ở trạng thái kết nối in-tơ-net bật sáng. Chưa có một khảo sát, đánh giá bằng con số cụ thể nhưng dám chắc rằng đến 50 % số người khi tham gia học nghị quyết đều có tham gia sử dụng điện thoại cho mục đích giải trí thông qua mạng xã hội. Và cũng thứ tự theo đúng thứ bậc rõ ràng, xa xa những hàng ghế cuối cùng là những người hay ngủ, hoặc có ý định ra về sớm, làm việc riêng,… đều lựa chọn những vị trí phù hợp này để thực hiện các mục đích cá nhân của mình một cách thuận tiện và lặng lẽ. Ngoài ra, còn rất nhiều biểu hiện như đi muộn, về sớm, ra vào giữa giờ, nghe nói chuyện điện thoại,… diễn ra thường xuyên trong mỗi đợt học tập nghị quyết của Đảng." Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng Ban Tổ chức Trung ương Phạm Minh Chính, cũng đã có những nhận xét về căn bệnh ngại học, lười học, học chiếu lệ về lý luận của cán bộ, đảng viên. Lên tiếng tại Hội nghị tổng kết công tác năm 2019, triển khai nhiệm vụ năm 2020 của Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh diễn ra vào sáng 06/01/2020 tại Hà Nội. ông Chính đã yêu cầu cần:"Khắc phục bằng được căn bệnh ngại học, lười học, học qua loa, học chiếu lệ về lý luận và chủ nghĩa Mác-Lê nin." Nhưng chuyện "chán Mác, chê Lênin, ngại cả Bác Hồ" đã diễn ra trong nội bộ đảng từ khuya lắm rồi. Vì vậy, điều kiện hàng đầu để được chọn vào hàng ngũ "cán bộ chủ chốt" hay "cán bộ cấp chiến lược" khóa đảng XIII sắp diễn ra là phải tuyệt đối kiên định Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí minh, và trung thành với đảng CSVN. Vì vậy, ông Phạm Minh Chính, trong tư cách Trưởng ban Tổ Chức Trung ương và là người đứng đầu việc chọn mặt gửi vàng cho khóa đảng XIII, đã yêu cầu :"Cần tập trung vào các nhiệm vụ, giải pháp như: bám sát cương lĩnh, điều lệ, các chủ trương, nghị quyết của Đảng; chú trọng việc rèn luyện lập trường, tư tưởng đạo đức, tác phong, lối sống, nâng cao bản lĩnh chính trị, đẩy mạnh học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, các quy định về nêu gương; bám sát vào hai trọng tâm năm đột phá của Nghị quyết Trung ương 7 khóa XII về xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược, đủ phẩm chất năng lực và uy tín ngang tầm nhiệm vụ, gắn kết chặt chẽ với công tác đào tạo bồi dưỡng cán bộ; nêu cao tinh thần trách nhiệm để hoàn thành tốt các lớp bồi dưỡng kiến thức mới cho cán bộ các cấp." (báo điện tử Đảng CSVN) Ông Chính nói như vậy cũng chỉ lập lại những điều ông Nguyễn Phú Trọng đã nói trong 2 năm qua, nhưng không ai biết có bao nhiêu trong số hơn 250 người đã được Bộ Chính trị quy hoạch, hội đủ những điều kiện vừa nêu. THẬT HAY GIẢ ? Bên cạnh chuyện chính trị thì cũng đang rân ran trong dư luận câu chuyện đảng đang xoắn vó lên trước làn sóng văn nghệ chống đảng đang lan rộng ở trong và ngoài nước. Đó là lý do có bài viết trên Tạp chí Cộng sản ngày 09/10/2019 của ông của ông Đinh Xuân Dũng, GS, TS, Hội đồng Lý luận phê bình văn học nghệ thuật Trung ương. Ông Dũng mở đầu:"Trong quá trình thực hiện công cuộc đổi mới, đất nước ta đã và đang có nhiều cơ hội để phát triển, nhưng cũng phải đối mặt với không ít nguy cơ, thách thức. Một trong những thách thức, nguy cơ đã được Đảng ta chỉ ra là âm mưu "diễn biến hòa bình" của các thế lực thù địch với những thủ đoạn mới, trong đó có việc chúng triệt để sử dụng các phương tiện truyền thông để tấn công mạnh mẽ hơn về tư tưởng - văn hóa và coi đây là mũi nhọn chống phá Đảng và chế độ ta. Vậy đặc điểm, những biểu hiện của âm mưu này ra sao? Cần có giải pháp ứng phó như thế nào? Đó là những câu hỏi bức thiết cần được giải đáp hiện nay." Nhìn vào tình hình, ông Dũng nói rằng:"Hiện nay, trong dư luận xã hội và trong giới trí thức, văn nghệ sĩ đang có những nhận định, ý kiến khác nhau về tác động của âm mưu, thủ đoạn "diễn biến hòa bình" của các thế lực thù địch với văn hóa, văn nghệ nước ta. Có ý kiến khẳng định mạnh mẽ, "báo động" về tác hại trực tiếp và thực trạng rất phức tạp của "diễn biến hòa bình" trên lĩnh vực có nhiều đặc thù này. Cũng có ý kiến cho rằng, các thế lực thù địch thực hiện âm mưu, thủ đoạn "diễn biến hòa bình" chủ yếu trên lĩnh vực chính trị, tổ chức, nhân sự, ngoại giao..., còn nói "diễn biến hòa bình" trên lĩnh vực văn hóa, văn nghệ thì chỉ là sự cường điệu, thậm chí là "báo động giả". Vậy cần bình tĩnh, tỉnh táo khi nhận diện những biểu hiện của "diễn biến hòa bình", đánh giá những tác động, ảnh hưởng của "diễn biến hòa bình" trên lĩnh vực văn hóa, văn nghệ." Sau khi tự diễn như thế, ông Dũng qủa quyết:"Hiện nay, nhiều thông tin toàn diện, trong đó có nhiều minh chứng cụ thể đã cho chúng ta thấy rõ hơn các âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch đối với Việt Nam. Thông qua các phương tiện truyền thông, mạng xã hội, các blogger đã tấn công cá nhân các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản và toàn bộ hệ thống chính trị - xã hội Việt Nam, chiến lược chung là nhằm tạo ra sự mất ổn định kinh tế - chính trị - xã hội. Hoạt động này đã và đang được thực hiện một cách ráo riết cùng với việc lợi dụng các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức núp dưới chiêu bài bảo vệ "nhân quyền" và không ít người đã nhận được "hỗ trợ", "tài trợ" từ các cơ quan nước ngoài, các tổ chức văn hóa, thậm chí trực tiếp từ chính phủ một số nước phương Tây. Về văn hóa, toàn bộ vũ khí văn hóa chống lại "nền tảng tư tưởng" đã được thiết kế, "sản xuất" ở phương Tây, sau đó được "cấy ghép" vào các nước ở Trung và Nam Mỹ, khu vực Nam Phi, vào Trung Quốc, Nga và ngày càng nhiều ở Việt Nam." Ông Dũng không đưa ra bằng chứng, nhưng đã qủa quyết:"Như vậy, dù vẫn còn những người nghi ngờ, lảng tránh, "bỏ qua", thậm chí cho là "báo động giả", nhưng thực tế cho thấy, âm mưu của các thế lực thù địch hòng thực hiện chiến lược "diễn biến hòa bình" chống phá Việt Nam là có thật, thậm chí "sản phẩm" này còn được đề ra, được xác định thực hiện trong một thời gian dài, có lộ trình cụ thể và đã được đưa lên thành chiến lược trong thời kỳ mới từ những năm 80 của thế kỷ XX đến nay. Trong chiến lược đó, tư tưởng, văn hóa, văn nghệ luôn là "cửa mở", "cửa đột phá để tước bỏ vũ khí tư tưởng của đối phương", từ đó nhằm đánh gục đối phương từ bên trong, từ bên trên, từ gốc "nền tảng tư tưởng". Sau cảnh báo như vậy, ông Đinh Xuân Dũng cũng khoe:"Những năm qua, cuộc "đọ sức" giữa âm mưu "diễn biến hòa bình" của các thế lực thù địch trên lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật với lực lượng hoạt động trong lĩnh vực văn hóa, văn nghệ ở nước ta (lãnh đạo, quản lý, sáng tác, biểu diễn...) diễn ra tưởng như thầm lặng nhưng thực ra rất quyết liệt, phức tạp, vừa trực tiếp, vừa gián tiếp. ĐỈA PHẢI VÔI Nhưng thực tế đảng đã rất đau đầu với những Tác phẩm của các Tác giả lưu vong cũng như ở trong nước như : Vũ Thư Hiên (Đêm giữa ban ngày), Bùi Tín (tiêu biểu với Hoa Xuyên Tuyết, Mặt Thật) Trần Đĩnh (Đèn Cù), Tống Văn Công (Đến già mới chợt tỉnh - Từ theo cộng đến chống cộng.) Ông Công từng giữ các chức vụ Biên tập quan trọng của các báo của đảng như Lao động Mới, Người Lao động và Lao động. Vì vậy, bài viết của ông Đinh Xuân Dũng đã chĩa mũi dùi vào hai ông Vũ Thư Hiên, Bùi Tín (đã qua đời ngày 11/08/2018 tại Paris, Pháp), gọi họ là nhóm "mở miệng" trong những năm cuối thế kỷ XX . Cùng bị lên án chống đảng là một số cây bút trẻ có những truyện ngắn đã làm cho đảng nhức nhối không ít. Vì vậy, ông Dũng chỉ trích tiếp:" Hùa theo khuynh hướng đó là những người làm phê bình, giới thiệu đã tìm cách đề cao các loại "tác phẩm" như vậy, coi đó là "trung thực", là "sức mạnh" của bên lề, của ngoại vi đang tấn công để "giải" (hóa giải) trung tâm, là sự "sáng tạo" và "phát hiện" độc đáo. Thực chất, họ đã dùng những thủ pháp nghệ thuật để vu cáo, xuyên tạc, bôi bẩn các giá trị văn hóa dân tộc, các thành tựu cách mạng cả trong quá khứ và hiện tại." Cuối cùng, Đinh Xuân Dũng nói:" Đã từ lâu, ở phương Tây và ở Mỹ lan truyền một thông tin rằng, cuộc chiến tranh ở Việt Nam là do bị "giật dây" hoặc đó là một cuộc "nội chiến". Những năm gần đây, luận điệu đó được "sản xuất" bởi một số chính trị gia phương Tây và đã nhanh chóng được "nhập khẩu" vào Việt Nam, tác động đến suy nghĩ, nhận định của một số trí thức, văn nghệ sĩ. Luận điệu đó đã đi vào một vài "sản phẩm" nghiên cứu, một số sáng tác, phê bình văn học, nghệ thuật. Ở một vài tác phẩm, các tác giả đã cố tình cài cắm luận điệu "nhập khẩu" đó như là một sự "phát hiện mới" của mình. Có lẽ, do phần lớn trong số họ đều là những người đứng ngoài cuộc chiến đấu nên không hiểu được khát vọng sâu thẳm của hàng triệu người Việt Nam đã chiến đấu, hy sinh vì độc lập, tự do và thống nhất Tổ quốc, hoặc có người chạy theo "mốt thời thượng" về chính trị mà không am hiểu, thậm chí "không muốn hiểu" sự thật lịch sử đã được thừa nhận từ lâu. Thực tế đã chứng minh luận điệu của ai đó cho rằng cuộc kháng chiến giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước của nhân dân Việt Nam là "chiến tranh ủy nhiệm" hoàn toàn là sự "ngây thơ" hoặc cố tình xuyên tạc lịch sử." Trong lĩnh vực âm nhạc, ông Dũng chỉ trích đích danh Nhạc sỹ Ngọc Đại, người đã có những Tác phẩm phản ảnh rất trung thực tình trạng đi xuống và xáo trộn của xã hội Việt Nam. Ông Dũng viết:"Những năm gần đây, rải rác xuất hiện một số sáng tác tập trung miêu tả, khắc họa những con người bi quan, bế tắc, tâm trạng trống rỗng, không tin và không tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống. Nhân vật trong các tác phẩm đó thường là thanh niên hay những người ở độ tuổi mới lớn. Chúng ta không phủ nhận trong xã hội hiện nay có một bộ phận nhỏ rơi vào tâm trạng đó. Song cường điệu điều đó để đi tới sự phủ định những điều tốt đẹp của cuộc sống, tạo ra bức tranh thê thảm của xã hội, reo giắc trong thế hệ trẻ sự bế tắc là trái với bản chất nhân văn của văn học, nghệ thuật." "Ví dụ như lời một số ca khúc trong đĩa "Cái nường 8X" của nhạc sĩ Ngọc Đại với 9 bài hát mà hầu hết lời lẽ đều toát lên một tâm trạng uất ức, tức tối, căm giận với những ca từ, như "Thôi chào nhé. Chào vĩnh biệt những mùa xuân thật là thê thảm. Những mùa xuân thật là dã man. Những mùa xuân tối tăm, bệnh hoạn. Những mùa xuân đã chết rồi trong trái tim của anh và em và cũng có thể của cả một dân tộc. Chết dần, chết mòn, chết thật rồi...."(bài Vĩnh biệt). " Mùa xuân thật là ngu ngốc, chán ngắt, buồn nôn", "phí hoài, chán ngắt, bước chân mộng du..." (bài Thông điệp hoa hồng)... Đây là những bài hát đi ngược lại thuần phong, mỹ tục của người Việt Nam, tuyên truyền chống Tổ quốc, chống nhân dân, bôi xấu, xuyên tạc chế độ. Có thể thấy, đó là quan niệm lệch lạc của cá nhân nghệ sĩ, vậy "diễn biến hòa bình" ở đâu? Phải chăng đó chính là việc truyền bá chủ nghĩa hư vô, bi quan, trầm cảm và hoài nghi. Mục tiêu chính của nó là làm nảy sinh sự bất mãn, làm sai lệch tư tưởng, làm suy yếu chủ nghĩa yêu nước trong thế hệ trẻ. Tác động tai hại, thâm độc của âm mưu "diễn biến hòa bình" trên lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật chính là như vậy." Phụ họa với ông Đinh Xuân Dũng, báo Quân đội Nhân Dân cũng đã viết bài lên án các Nhạc sỹ và Nghệ sỹ không còn muốn đứng trong hàng ngũ đảng. Báo này viết:"Thực hiện chiến lược "diễn biến hòa bình" trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, các thế lực thù địch sử dụng mọi chiêu trò chống phá Việt Nam trên nhiều phương diện với các thủ đoạn hết sức thâm độc, tinh vi; trong đó lợi dụng các hoạt động âm nhạc để tác động tiêu cực về tinh thần, tư tưởng đang được chúng coi là một trọng điểm. Do vậy, việc nhận diện và đấu tranh với những chiêu trò của các thế lực thù địch lợi dụng hoạt động này để chống phá cách mạng Việt Nam trong tình hình hiện nay là rất cần thiết. Mục tiêu chống phá trên lĩnh vực âm nhạc của các thế lực thù địch nằm trong mục tiêu chống phá trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, đó là: Xuyên tạc, phủ nhận, tiến tới xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với nền văn hóa, văn học, nghệ thuật và đội ngũ văn nghệ sĩ nước nhà. Thông qua âm nhạc để tuyên truyền, xuyên tạc, gây chia rẽ nội bộ, hoài nghi lịch sử, "phi chính trị hóa" giới nghệ sĩ, tạo ra nhiều xu thế ly khai, thoát ly sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước; khuyến khích những xu hướng âm nhạc xa lạ làm nhiễu loạn lối sống, đạo đức, văn hóa Việt Nam." (03/020)Báo QĐND viết tiếp:"Về thủ đoạn, các đối tượng sử dụng mạng lưới thông tin tuyên truyền, chủ yếu là mạng xã hội và một số diễn đàn, chương trình nghệ thuật để truyền bá, xuyên tạc, bóp méo quan điểm, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam đối với lĩnh vực nghệ thuật. Vu cáo Đảng Cộng sản Việt Nam bóp nghẹt tự do, dân chủ, áp đặt máy móc quan điểm trong nghệ thuật, trấn áp những nghệ sĩ đấu tranh cho tự do tư tưởng, tự do sáng tạo; bôi nhọ, đả kích các nhân vật, nhà phê bình nghệ thuật có quan điểm chính thống, đúng đắn; phê phán, làm trầm trọng hóa một vài sai sót của cơ quan quản lý Nhà nước trong việc cấp phép lưu hành, hoặc cấm lưu hành các tác phẩm nghệ thuật nhạy cảm. Đặc biệt, chúng triệt để khai thác những sáng tác nghệ thuật lệch lạc, tiêu cực, bị phê phán mạnh mẽ trong nước để phổ biến, tán phát rộng rãi; thậm chí còn tổ chức trao giải thưởng, trả nhuận bút cao, khích lệ tính hám danh của một số nghệ sĩ, lôi kéo họ vào hoạt động chống đối chính trị, đưa ra những phát ngôn, sáng tác bất lợi cho đất nước và chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN)." Đối với trong nước, bài báo cho biết:"Ở trong nước, thời gian gần đây, môi trường âm nhạc đang bị ô nhiễm với các album nhạc chế tiêu cực đưa lên trang mạng, blog, YouTube của một bộ phận giới trẻ, hay hiện tượng một số nhạc sĩ, ca sĩ trẻ thành danh sáng tác, phát hành một số ca khúc với ca từ vô nghĩa, dung tục, thô thiển, phản văn hóa, suy đồi đạo đức, mang mặc trang phục biểu diễn hở hang, dị biệt; cả việc một số chương trình lạm dụng, khai thác quá đà dòng nhạc dư luận cho là "sến sẩm"… đã không nhận được sự đồng tình, thậm chí là rất bức xúc của đông đảo công chúng yêu nhạc. Nghiêm trọng hơn, một số văn nghệ sĩ có biểu hiện cực đoan hoặc bị các thế lực thù địch lôi kéo nên đã sáng tác và truyền bá các tác phẩm độc hại, đi ngược lại với lợi ích của nhân dân và đất nước; bộc lộ thái độ hoài nghi vào sự lãnh đạo của Đảng, có những phát ngôn sai trái, lệch lạc; có trường hợp lợi dụng danh nghĩa giáo viên dạy nhạc, thường xuyên tuyên truyền những ca khúc có nội dung kích động, chống chính quyền, phá hoại tư tưởng, xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước… Những vụ việc, hiện tượng nêu trên đang làm vẩn đục dòng chủ lưu âm nhạc Việt Nam, nếu không ngăn chặn kịp thời sẽ tiếp tay cho các thế lực thù địch chống phá nghệ thuật cách mạng, chống phá chế độ XHCN ở Việt Nam." (Quân đội Nhân dân, ngày 09/03/2020) Như vậy thì đảng đã tối mặt chưa, hay còn sáng mắt mà nhìn chưa ra đâu là ánh sáng ở cuối đường hầm Xã hội Chũ nghĩa ? -/- Phạm Trần | ||||
TƯỞNG NIỆM VỤ THẢM SÁT GẠC MA (1988-2020) Posted: 13 Mar 2020 11:52 PM PDT Tưởng niệm vụ thảm sát Gạc Ma (14/3/1988 – 2020), xin thắp nén nhang lòng để tri ân, tưởng nhớ 64 liệt sĩ Gạc Ma và những tử sĩ, anh hùng vị quốc vong thân trong công cuộc giữ gìn lãnh thổ, lãnh hải cho đất nước Việt Nam hôm nay và mai sau. CLB Lê Hiếu Đằng Nhớ lại vụ Thảm sát Gạc Ma "Một trong những tội ác tàn bạo nhất của thế kỉ XX đã xảy ra. Cuộc thảm sát tàn bạo ấy diễn ra ở bãi đá Gạc Ma, được biết đến trên các bản đồ của phương Tây với tên gọi Johnson South Reef, thuộc quần đảo Trường Sa (của Việt Nam)". Ông James G. Zumwalt là con trai Đô đốc Elmo Zumwalt – tư lệnh Hải quân Mỹ thời Chiến tranh Việt Nam đã viết như trên. Ông James G. Zumwalt là cựu Trung tá Thủy quân Lục chiến Mỹ trong Chiến tranh Việt Nam và hiện là đại diện NXB Fortis, Florida (Mỹ) đã đến TP.HCM ký bản quyền tiếng Anh cuốn sách "Gạc Ma, Vòng Tròn Bất Tử" để xuất bản ở Mỹ và dự kiến phát hành toàn cầu trong năm 2018. Ông đã viết thêm: "Đã có một video ghi lại toàn bộ diễn biến trận giao tranh ấy. Thật ghê rợn khi thấy những họng súng của hải quân Trung Quốc xé nát Gạc Ma trong khi những người lính Việt Nam (lính công binh đang vận chuyển vật liệu xây đảo) hoàn toàn không có khả năng tự vệ. Co cụm giữa trận địa của Vòng tròn bất tử, họ chỉ đơn giản chờ đợi một cái kết không thể tránh khỏi. Video ấy khiến người xem không thể tin vào mắt mình bởi những người lính Việt Nam đã bị tàn sát dã man. Người ta chỉ có thể tưởng tượng sự bất lực mà họ cảm thấy khi người Trung Quốc tàn nhẫn xuống tay. Sáu mươi tư chiến sĩ Việt Nam đã hy sinh ngày hôm đó. Chín người sống sót, tính cả Lanh, bị người Trung Quốc giam cầm 3 năm trước khi được thả. Ngày nay, Trung Quốc đã chiếm đóng Gạc Ma, biến nó thành một hòn đảo nhân tạo có căn cứ quân sự cùng một sân bay. Ngoài ra, trên đảo còn được trang bị tên lửa đất đối đất và đất đối không. Kể từ vụ thảm sát Gạc Ma, Trung Quốc ngày càng tăng cường sự bành trướng ở Biển Đông. Chiến lược của của họ là sử dụng sự đe dọa đến từ sức mạnh quân sự, vốn không bị thách thức bởi bất kỳ nước láng giềng khu vực nào, làm nền tảng cho việc tuyên bố chủ quyền – những tuyên bố trái với luật pháp quốc tế. Trung Quốc tiếp tục tuyên bố chủ quyền các khu vực khác nhau trên Biển Đông một cách bất hợp pháp để xây dựng các đảo nhân tạo, không hề đếm xỉa đến những tuyên bố chủ quyền của các quốc gia khác". (James Zumwalt, theo Soha ngày 10/7/2018). Nhận định của Jemes Zumwalt trùng với nhận định của Chuẩn Đô đốc Hải quân Việt Nam, cựu Giám đốc Học viện Hải quân Việt Nam tại Nha Trang, Tướng Lê Kế Lâm, người từng là Sĩ quan tham mưu Hải quân Việt Nam trong những ngày chống lại Trung Quốc xâm lược nhiều đảo thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam đầu năm 1988 cho rằng: "Tôi không xem đây là hải chiến. Hải chiến là phải có bắn nhau, phải có đọ pháo. Còn ở đây, trong khi Trung Quốc trang bị nhiều vũ khí hạng nặng, tàu chiến hiện đại thì ta không hề có một tàu chiến nào, mà chỉ có tàu vận tải. Đó là cuộc thảm sát do lính Trung Quốc hung hăng gây ra". (Trang 240, sách Gạc Ma Vòng tròn Bất tử, NXB Văn học) Nhận định Việc Trung Quốc dùng vũ lực thảm sát công binh Việt Nam đang xây đảo Gạc Ma 14-3-1988 để chiếm Gạc Ma và các đảo thuộc Trường Sa của Việt Nam chỉ là một sự kiện trong chuỗi sự kiện kế tiếp nhau để thực hiện mưu đồ bành trướng, bá quyền độc chiếm Biển Đông và các hòn đảo trong đường chữ "U" (lưỡi bò) phi pháp mà thế lực Đại Hán đã tham lam vẽ thêm vào bản đồ Trung Quốc từ năm 1947. Năm 1949 đảng Cộng sản Trung Quốc được Liên Xô hậu thuẫn đã cướp được chính quyền ở Trung Quốc từ tay Quốc Dân Đảng (Tưởng Giới Thạch). Nước Cộng Hòa Nhân Nhân Trung Hoa lại kế tục bản đồ chữ "U" (khi đó là 11 đoạn) của Trung Hoa Dân Quốc bao chiếm 75% Biển Đông của Việt Nam. Ngày 5-9-1951 Ngoại trưởng Liên Xô Andrei Gromyko trình bản Tu chính ở Hội nghị San Francisco (Hội nghị về việc Nhật Bản từ bỏ các lãnh thổ chiếm đóng trong Thế Chiến thứ Hai), đề nghị giao hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa (vốn thuộc Việt Nam từ thời nhà Lê, Nguyễn, thời Pháp thuộc) trên biển Đông cho Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (khi đó ghế của Trung Quốc tại Liên Hiệp Quốc đang để trống do tranh chấp Quốc – Cộng). Nhưng yêu cầu trên của Ngoại trưởng Liên Xô đã bị Hội nghị phủ quyết với 46 phiếu chống, 3 phiếu thuận, một phiếu trắng tại phiên họp thứ 8 ngày 5-9-1951 tại Hội nghị San Francisco đó. Điều trên cho thấy rằng, cầm quyền Cộng sản Trung Quốc khi đó đã thông qua đồng minh cùng ý thức hệ cộng sản (XHCN) là Liên bang CHXHCN Xô Viết (Liên Xô) để đưa ra đòi hỏi chủ quyền lãnh thổ vô lý của mình ở Biển Đông trên diễn đàn quốc tế là Liên Hiệp Quốc, dù mãi tới năm 1978 Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa (Trung Cộng) mới có ghế chính thức tại Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc. Ngày 7-9-1951 cũng tại Hội nghị San Francisco, Thủ tướng Quốc gia Việt Nam (thuộc Liên hiệp Pháp) Trần Văn Hữu ra Tuyên bố, đã được 46/51 nước trong Hội nghị đồng thuận, có đoạn viết: "… Và cũng vì cần phải thành thật lợi dụng tất cả mọi cơ hội để dập tắt những mầm mống các tranh chấp sau này, chúng tôi xác nhận chủ quyền đã có từ lâu đời của chúng tôi trên quần đảo Trường Sa (Spratly), Hoàng Sa (Paracels)". Đúng như Ông Trần Văn Hữu đã viết trong Tuyên bố tại Hội nghị San Francisco ngày 7-9-1951, quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam đã được ghi trong sử sách Việt Nam từ thời vua Lê, khi Lê Thánh Tông (1460-1490) đi đánh Chiêm Thành đã xuất hiện "Bãi Cát Vàng" trong "Toản tập Thiên Nam Tứ Chí Lộ Đồ"…; đến Phủ Biên Tạp Lục của Lê Quý Đôn (1776) đã có hai đoạn văn đề cập tới Hoàng Sa…; đến Lịch Triều Hiến Chương Loại Chí của Phan Huy Chú (1821) và Hoàng Việt Dư Địa Chí (1833)… đã ghi chép Nhà Nguyễn lập Đội Hoàng Sa để khai thác sản vật, báo cáo các mặt ở Hoàng Sa của các Chúa Nguyễn đến vua Gia Long, vua Minh Mạng, vua Tự Đức … (Trang 154-336 sách Đặc khảo về Hoàng Sa, Trường Sa, Biển Đông và Chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, tác giả Nguyễn Nhã, NXB Hội Nhà Văn). Thời kỳ Pháp thuộc có các sử liệu có giá trị lịch sử và pháp lý như An Nam Đại Quốc Họa Đồ 1838 có Paracel (Cát Vàng- Hoàng Sa); Nghị định số 156-SC do Toàn quyền Đông Dương ký ngày 15/6/1932… (theo Nghị định Thiết lập tổ chức hành chánh quần đảo Hoàng Sa số 3282 ký ngày 5/5/1939); Thông tri ngày 19-7-1933… Chính phủ Pháp đã sai những đơn vị hải quân chiếm cứ những đảo và tiểu đảo dưới đây: Hải đảo Trường Sa (Spratly), nằm tại 8,39 Bắc vĩ tuyến và 111,55 Kinh tuyến Tây Greenwich…; Nghị định do Thống Đốc Nam Kỳ J. Krautheimer ký ngày 21-12-1933: Điều khoản thứ 1: Đảo Trường Sa (Spratly)… sáp nhập vào tỉnh Bà Rịa…Cung Lục Dụ số 10 ngày 29 tháng 2 Năm Bảo Đại thứ 13 (30-3-1933)… tháp các Cù lao Hoàng Sa vào địa hạt tỉnh Thừa Thiên… (Trang 337-350 sách Đặc khảo về Hoàng Sa, Trường Sa, Biển Đông và Chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, tác giả Nguyễn Nhã, NXB Hội Nhà Văn) …. Thời kỳ Việt Nam Cộng Hòa (Miền Nam Việt Nam): Sắc Lệnh ngày 22-10-1956 của Tổng Thống VNCH Ngô Đình Diệm đã sáp nhập Trường Sa (Spratly) được hiểu bao gồm cả Hoàng Sa) vào tỉnh Phước Tuy mới; Sắc Lệnh số 174-NV ngày 13-7-1961 của Tổng Thống Ngô Đình Diệm về việc chuyển Hoàng Sa từ tỉnh Thừa Thiên về tỉnh Quảng Nam, thành lập xã Định Hải gồm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa trực thuộc quận Hòa Vang; Nghị định số 709-BNV/HCĐP/26 ngày 21-10-1969 sáp nhập xã Định Hải thuộc quận Hòa Vang tỉnh Quảng Nam vào xã Hòa Long cùng quận của Tổng trưởng Nội vụ Trần Thiện Khiêm; Nghị định số 420-BNV/HCĐP ngày 6-9-1973 về việc Sáp nhập các đảo Trường Sa (Spratly), An Bang (Amboyna Cay), Thái Bình (Itu-Aba), Song Tử Đông (Northeast Cay), Song Tử Tây (Southwest Cay), Loại Ta (Loaita), Thị Tứ (Thi Tu), Nam Ai ( Namyit), Sinh Tồn (Sin-Cowe) và các đảo phụ vào quận Đất Đỏ, tỉnh Phước Tuy… Tuyên cáo của Bộ ngoại giao Việt Nam Cộng Hòa về hành động gây hấn của Trung Quốc trong khu vực quần đảo Hoàng Sa, Số 015/BNG/TTBC/TT (ngày 19-1-1974). Tuyên cáo của Chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa về Chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa trên những đảo ở ngoài khơi bờ biển Việt Nam Cộng Hòa ngày 14-2-1974 có đoạn viết: "Trước việc Trung Quốc trắng trợn xâm chiếm bằng vũ lực quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam Cộng Hòa, Chánh phủ Việt Nam Cộng Hòa thấy rằng phải tuyên cáo long trọng trước công luận thế giới cho bạn cũng như thù biết rằng: Quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa là những phần bất khả phân của lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Chánh phủ và nhân dân Việt Nam Cộng Hòa không bao giờ chịu khuất phục trước bạo lực mà từ bỏ tất cả hay một phần chủ quyền của mình trên những quần đảo ấy. Chừng nào còn một hòn đảo thuộc lãnh thổ ấy của Việt Nam Cộng Hòa bị nước ngoài chiếm giữ bằng bạo lực thì chừng ấy Chánh phủ và nhân dân Việt Nam Cộng Hòa còn đấu tranh để khôi phục những quyền lợi chính đáng của mình". (Trang 350-364) sách Đặc khảo về Hoàng Sa, Trường Sa, Biển Đông và Chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, tác giả Nguyễn Nhã, NXB Hội Nhà Văn). Năm 1956 Trung Quốc cho hải quân chiếm đảo Phú Lâm phía Đông Hoàng Sa khi hải quân Việt Nam Cộng Hòa chưa tới kịp. Năm 1958 Trung Quốc Tuyên bố của Tổng lý Chu Ân Lai về lãnh hải 12 hải lý với các thực thể đảo kể cả các đảo Trung Quốc mạo nhận là Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) trên Biển Đông của Việt Nam, dù nó danh chính là thuộc chủ quyền của Việt Nam Cộng Hòa thừa kế hợp pháp từ Quốc Gia Việt Nam (thuộc Cộng hòa Pháp) trước đó. Ngày 19-1-1974 Hải quân Trung Quốc dùng vũ lực xâm lược Hoàng Sa khi đó thuộc Việt Nam Cộng Hòa … Năm 2009 là năm mà theo quy định của Công ước về Luật biển của Liên Hiệp Quốc UNCLOS 1982, các quốc gia ven biển phải đệ trình các báo cáo về thềm lục địa mở rộng của mình lên Ủy ban ranh giới thềm lục địa của Liên Hợp Quốc (viết tắt là CLCS). Ngày 06/05/2009 Việt Nam và Malaysia có trình lên CLCS một Báo cáo chung về thềm lục địa mở rộng của hai nước… Ngày 07/05/2009, Chính phủ Cộng hòa nhân dân Trung Hoa đã gửi Công hàm phản đối đối với Báo cáo chung về thềm lục địa mở rộng của Việt Nam và Malaysia, kèm theo bản đồ có đường "lưỡi bò" (U-line 9 đoạn, Nine-dash line, đã bỏ hai đoạn ở Vịnh Bắc Bộ, bản đồ năm năm 1949 của Trung Quốc trưng ra LHQ là chữ "U" 11 đoạn) phi pháp của Trung Quốc… Tuy nhiên, cũng như trước đó, Chính phủ Trung Quốc vẫn từ chối giải thích chính thức về tính chất pháp lý đối với yêu sách biển được thể hiện trong bản đồ có "đường lưỡi bò" kèm theo Công hàm số CML/17/2009 và CML/18/2009 này của Trung Quốc. Từ năm 2014, Sau khi công bố bản đồ đường "lưỡi bò" phi pháp năm 2009, Trung Quốc tiến hành bồi đắp các đảo cưỡng chiếm được của Việt Nam tại Hoàng Sa, Trường Sa và xây dựng thành các căn cứ quân sự, có sân bay cho máy bay quân sự, có cảng cho tàu chiến, đưa các giàn tên lửa đất đối không, đối đất và nhiều trang thiết bị quân sự phục vụ hậu cần chiến tranh khác ra đảo chiếm được của Việt Nam. Trung Cộng liên tục đe dọa việc thăm dò khai thác dầu khí của Việt Nam, xua đuổi đâm húc, phá ngư cụ và bắn giết ngư dân Việt Nam trên ngư trường truyền thống của Việt Nam. Tháng 5/2014 Trung Quốc cho giàn khoan Hải dương HD981 ngang nhiên xâm phạm vùng Đặc quyền kinh tế (EEZ) của Việt Nam mấy tháng. Bản đồ "lưỡi bò" phi pháp của Trung Cộng và những tuyên bố sai trái dồn dập của Tập Cận Bình tại Vườn Hồng của Nhà Trắng, Thủ đô Washington Mỹ tháng 10/2015, và sau đó tại Anh, tại Singapore rằng "các hòn đảo trên Biển Đông thuộc về Trung Quốc từ thời cổ đại", cùng việc năm 2017 Trung Quốc đe dọa buộc công ty Repsol của Tây Ban Nha liên kết với Việt Nam phải rút khỏi mỏ Cá Rồng Đỏ. Từ tháng 7 năm 2019 tàu thăm dò địa lý HD8 của Trung Cộng đã ngang nhiên vào thăm dò địa vật lý trên vùng EEZ và thềm lục địa của Việt, cho tàu cá vũ trang và tàu cảnh sát biển quấy nhiễu việc thăm dò khai thác của Việt Nam tại bãi Tư Chính… Tất cả những sự kiện trên cho thấy quyết tâm nhất quán của nhà cầm quyền Trung Cộng xâm chiếm phần lớn biển Đông, trong đó Việt Nam có chủ quyền trên diện rộng. Thế hệ hôm nay và mai sau còn nhớ Gạc Ma, Hoàng Sa? Sự kiện lịch sử Trung Quốc thảm sát 64 chiến sĩ Việt Nam ngày 14/3/1988 để chiếm Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam liên quan đến chủ quyền của Việt Nam với hơn một triệu km vuông biển đảo của Việt Nam không hề được viết một dòng nào trong bộ sách "Lịch Sử Việt Nam" dày tới 15 tập gần 10.000 trang, khoảng 290.000 dòng, của Viện Sử Học thuộc Viện KHXH Việt Nam, NXB KHXH 2017, cũng không có dòng nào trong sách giáo khoa Lịch sử của học sinh phổ thông Việt Nam ở bất kỳ cấp học nào. Chúng ta không thể không đặt câu hỏi: Tại sao? Điều trên rõ ràng là sự vô ơn, là sự xúc phạm tới công lao khai khẩn, gìn giữ biển đảo bao đời của ông cha, của tiền nhân người Việt Nam và những liệt sĩ quân đội Việt Nam đã chiến đấu hy sinh chống Trung Cộng xâm lược. Hiện nay, nhiều người Việt Nam trưởng thành, thậm chí nhiều người là Giáo sư, Tiến sĩ, Giảng viên các Trường Đại học cũng không biết tường tận về chủ quyền biển đảo của Việt Nam. Trung Quốc vẽ bản đồ Trung Quốc có đường chín đoạn (còn gọi là đường chữ "U", đường lưỡi bò) chiếm đến 75% Biển Đông bao gồm cả quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, Trung Quốc thâm độc quảng cáo nó khắp thế giới và tại Việt Nam trên sách báo, phim ảnh, văn hóa phẩm, trên ô-tô, trên phần mềm của thiết bị năng lượng mặt trời, trên phương tiện truyền thông, TV, smartphone… nhưng nhiều người Việt Nam từ quan chức đến quân nhân, an ninh, trí thức… đều bàng quan, không biết, không liên quan. Họ không biết thật hay bị Trung Cộng mua chuộc, đe dọa, hay họ bị tẩy não làm cho họ mù về địa lý đất nước và lịch sử dân tộc? Dẫn chứng có rất nhiều, như vụ sách giáo khoa của Trường Đại học Kinh doanh, Công nghệ Hà Nội: "Đại diện lãnh đạo Trường ĐH Kinh doanh và công nghệ Hà Nội cho biết thực ra cuốn giáo trình có "đường lưỡi bò" được giảng dạy mấy năm trước nhưng trường không biết" (Báo Tuổi trẻ 2/11/2019); vụ các phim "Người tuyết bé nhỏ", phim "Điệp vụ biển đỏ", hệ thống kiểm duyệt của đảng Cộng sản, của an ninh văn hóa đông như quân Nguyên nhưng đường chữ "U" của Trung Cộng vẫn chình ình màn hình; và… vụ người Trung Quốc mặc áo có "lưỡi bò" vô tư đi du lịch ở Nha Trang, hay tờ rơi quảng cáo in "lưỡi bò" ở hội trợ TPHCM vô tư như đang ở Trung Cộng. Trong khi đó cuốn sách "Gạc Ma- Vòng Tròn Bất Tử" viết bằng máu của 64 Liệt sĩ Việt Nam và nhiều thương binh Gạc Ma 14-3-1988 lại bị cấm phát hành, bị thu hồi?! Áo No-U, khẩu trang No-U (để phản đối lưỡi bò phi pháp của Trung Cộng) lại bị tịch thu, người sử dụng nó bị đe dọa. Tại sao? Có phải lũ tay sai bán nước cho Trung Cộng đã thành thế lực lũng đoạn xã hội đến mức không che giấu âm mưu phục vụ cho mưu đồ chính danh hóa "đường lưỡi bò" Trung Cộng, để hiện thực hóa âm mưu của Trung Cộng xâm lược 75% Biển Đông? Những việc làm thiết thực Tượng niệm 64 Liệt sĩ Gạc Ma, người Việt Nam hôm nay cần làm gì thiết thực để góp phần giành lại Gạc Ma, Hoàng Sa của ông cha về lại cho Tổ quốc Việt Nam? 1.- Yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam đưa ngay vào SÁCH GIÁO KHOA LỊCH SỬ sự kiện Trung Quốc thảm sát dã man 64 Liệt sĩ Gạc Ma 14-3-1988, Trung Quốc xâm chiếm Gạc Ma, và các đảo thuộc Trường Sa thuộc Việt Nam; sự kiện Hải chiến Hoàng Sa 19-1-1974, với sự hy sinh của 74 Tử sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Hòa chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa của Việt Nam, cùng với các sự kiện liên quan đến bảo vệ chủ quyền biên giới, biển đảo Việt Nam ở thế kỷ 20 chống Trung Cộng xâm lược với dung lượng thích đáng. 2.- Nhà cầm quyền Việt Nam phải ngăn chặn và trừng trị những kẻ sách nhiễu người dân Việt Nam mặc áo No-U, khẩu trang No-U, hay các sản phẩm khác có nội dung phản đối bản đồ lưỡi bò "chữ U" (U- line) sai trái do Trung Cộng vẽ ra. 3.- Việt Nam cần khởi kiện Trung Quốc ra Tòa án Công lý Quốc tế về việc Trung Quốc thảm sát 64 công binh Việt Nam ngày 14-3-1988; thảm sát 9 ngư dân Thanh Hóa, Việt Nam năm 2005,… và các vụ việc xâm phạm lợi ích, chủ quyền đất đai, biển đảo của Việt Nam trong nửa thế kỷ qua. Đồng thời Việt Nam cần hoan nghênh, ủng hộ Phán quyết của Tòa án Công lý Quốc Tế La Hay (PCA) ở Hà Lan ngày 12-7-2016 rằng, "đường chín đoạn, chữ "U" trong bản đồ Trung Quốc không có giá trị pháp lý, và Trung Quốc không có chủ quyền lịch sử trong đường chữ "U" đó ở Biển Đông" trong vụ kiện Philippines kiện Trung Quốc năm 2014 lên Tòa PCA và tố cáo Trung Quốc vi phạm Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển UNCLOS 1982. 4.- Việt Nam cần đẩy mạnh việc thương thảo hòa bình để phân định vùng Đặc quyền kinh tế EEZ và vùng Thềm lục địa chồng lấn trong nội bộ các Quốc gia Đông Nam Á – ASEAN (10 nước Đông Nam Á) theo Công ước Quốc tế về Luật biển 1982 có sự quan sát của Úc, Ấn, Nhật, Mỹ. Với tinh thần ASEAN như là một khối các nước "tương quan vận mệnh", cùng chung lợi ích chiến lược, cùng có mối hiểm họa từ âm mưu chia rẽ của thế lực bành trướng, bá quyền phương Bắc mà các nước ĐNA đều có thể là nạn nhân. 5.- Để bảo vệ chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ, cần xây dựng quốc gia Việt Nam thành nước văn minh, thịnh vượng. Việt Nam phải dựa vào và thực tâm áp dụng những giá trị văn minh phổ quát mà loài người đã phải vắt óc suy tư hàng vạn năm, phải trả giá bằng núi xương, sông máu để lựa chọn, chắt lọc mới có được. Đó là các định chế quốc tế như Liên Hiệp Quốc, Tòa án Công lý Quốc tế (PCA), WB, IMF… Đó là những Công ước Quốc tế văn minh như Hiến Chương Liên Hiệp Quốc và các Công ước Quốc tế về Nhân quyền; Công ước vế Quyền Dân sự và Chính trị; Công ước về Quyền Kinh tế, Văn hóa, Xã hội; Công ước Quốc tế về Luật biển, Công ước Quốc tế về Bảo vệ Môi trường; Công ước Quốc tế Chống tra tấn và đối xử vô nhân đạo; Công ước Quốc tế Chống tham nhũng… Sài Gòn ngày 12/3/2020 Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng |
You are subscribed to email updates from Dân quyền. To stop receiving these emails, you may unsubscribe now. | Email delivery powered by Google |
Google, 1600 Amphitheatre Parkway, Mountain View, CA 94043, United States |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét